Chương 36 ta Tại sao phải giúp đỡ ngươi
Vừa đi vào Tử Vân phong, lúc này linh khí thậm chí còn nồng đậm hơn ở ngoài rất nhiều. Đồng thời Lạc Nhật và Lạc Quỳnh Anh nhìn thấy một thứ, khiến họ cũng phải sợ hãi trước nội tình của Thiên Ma môn. Đó chính là các loại hoa cỏ tại Tử Vân Phong không phải là các loại hoa cỏ bình thường. Mà đều là các loại linh dược từ tam phẩm trở lên.
Thậm chí khi đi qua một khu vực vườn thuốc. Lạc Quỳnh Anh và Lạc Nhật có thể nhìn thấy rất rõ ràng, trong khu vườn thuốc này. Thậm chí có cả cửu phẩm linh dược, bát phẩm linh dược nhiều không đếm hết.
Chứng kiến cảnh này, hai người họ trong lòng đã có chút mừng thầm. Bởi vì họ nghĩ rằng nội tình Thiên Ma môn đáng sợ như vậy. Thì Trần Anh Vũ chắc chắn sẽ có vạn năm Hàn Băng Linh Nhũ.
Qua một lúc bọn họ đã đi đến đại điện của Tử Vân Phong, nơi mà Trần Anh Vũ đang bế quan.
Nhìn thấy Tiêu Tà dẫn theo hai người Lạc Quỳnh Anh và Lạc Nhật đến. Lúc này Quế Hoa đi ra ngăn cản nói rằng:
- Bẩm sư thúc thái thượng trưởng lão đang bế quan. Ngài nếu như có khách, có thể đưa về phòng mình. Không nên làm phiền Thái thượng trưởng lão lúc này.
Tiêu Tà nghe vậy thì gật đầu, nhìn về phía Quế Hoa hắn nói rằng:
- Ta có việc muốn gặp sư tôn, ngươi thông báo một tiếng.
Quế Hoa nghe vậy thì hơi sững sờ, nhìn về phía Tiêu Tà. Rồi nhìn về phía hai người Lạc Quỳnh Anh và Lạc Nhật. Cô ta lúc này lắc đầu nói rằng:
- Bẩm sư thúc việc này ta không dám làm. Thái thương trương lão trước lúc bế quan, đã dặn rất kỹ. Trừ khi đối mặt với nguy cơ diệt tông. Nếu không đừng làm phiền hắn. Nếu như sư thúc muốn gặp sư tôn ngài. Vậy thì ngài tự vào bẩm báo, ta sẽ không ngăn cản.
Tiêu Tà nghe vậy thì dùng một bộ mặt xấu hổ nhìn về phía Quế Hoa, như muốn nói ngươi muốn hại chết ta sao.
Mới đầu buổi sáng hắn mới đi tìm gặp Trần Anh Vũ xin bảo tiêu. Bây giờ lại đến phá việc bế quan của Trần Anh Vũ, Tiêu Tà đoán rằng hắn hôm nay tuyệt đối sẽ bị đánh tơi bời.
Có điều mỹ nhân đang đứng bên cạnh, khiến cho tên này lâm vào tình cảnh khó khăn. Qua một lúc hắn lúc này cắn răng, từng bước một đi về phía phòng của Trần Anh Vũ.
Đợi sau khi Tiêu Tà mở cánh cửa tiến vào trong. Lúc này ở bên ngoài đám người Lạc Nhật và Lạc Quỳnh Anh đều đứng đó chờ đợi không lên tiếng.
Nhưng rất nhanh trong phòng truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Tiêu Tà. Lúc đầu con nhỏ một chút, về sau giống như kiểu lợn bị chọc tiết.
Làm cho đám người Lạc Nhật và Lạc Quỳnh Anh đứng phía ngoài cũng bối rối, không biết nên làm gì.
Qua một lúc Tiêu Tà lúc này hai mắt bị biến thành con gấu trúc. Hậm hực từ trong phòng đi ra, nhìn về phía Lạc Quỳnh Anh nói rằng:
- Hai người các ngươi còn đợi gì nữa. Mau vào trong đi sư tôn muốn gặp các người.
Nghe Tiêu Tà nói vậy Lạc Quỳnh Anh lúc này gật đầu. Lúc đi qua chỗ Tiêu Tà đưa cho hắn một lọ thuốc nói rằng:
- Đây là thất phẩm Hồi Nguyên Đan, ngươi phục dùng lấy chữa thường đi.
Tiêu Tà nghe vậy thì không nhận lấy bình đan dược kia. Mà lấy từ trong nhẫn chữ vật ra một chiếc bình nhỏ. Sau đó mở nắp ra uống một ngụm.
Hắn vừa uống xong thì tất cả các vết thương trên người lập tức biến mất. Thấy tình cảnh này Lạc Nhật ở một bên cũng phải sững sờ sau đó nói rằng:
- Thanh Tuyền Thủy. Người vậy mà dùng Thanh Tuyền Thủy để chữa và vết thương nhỏ nhặt này hay sao. Ngươi bị điên rồi à.
Nghe Lạc Nhật nói vậy, Lạc Quỳnh Anh lúc này cũng phải há hốc mồm. Cô ta không thể nào tin nổi Tiêu Tà vậy mà lấy ra cửu tinh dược tài Thanh Tuyền Thủy để chữa thương.
Phải biết rằng Thanh Tuyền Thủy không chỉ là chữa thương linh dược. Nó còn có thể gia tăng tuổi thọ. Loại dược tài này một khi xuất hiện, đừng nói là các thế lực bá chủ tại Trung Châu. Cho dù là các Võ Thần cũng lập tức đội quan tài mà sống dậy tranh cướp. Bởi vì đơn giản chính là nó có thể tăng tuổi thọ cho họ.
Nhưng lúc này Lạc Quỳnh Anh và Lạc Nhật nhìn thấy gì. Họ nhìn thấy Tiêu Tà vậy mà lấy Thanh Tuyền Thủy uống để chữa loại vết thương ngoài da. Điều này khiến bọn họ trong lòng chỉ có mấy từ đó chính là phá gia chi tử mà thôi.
Mà Tiêu Tà lúc này nhìn về phía họ ánh mắt tràn đầy sự khinh thường. Trên mặt hắn lộ rõ mấy chữ như đang nhìn đám nhà quê.
Thật ra chính hắn cũng không biết loại linh dược mà hắn vừa uống tên là gì. Chỉ biết rằng sư tôn của hắn cho hắn mấy chục bình. Nói rằng lúc nào bị thương thì uống.
Quan trọng nhất lúc hắn uống Thanh Tuyền Thủy cảm thấy rất ngon. Cho nên coi như là đồ ăn vặt uống hết lại đi xin Trần Anh Vũ.
Thậm chí Tiêu Tà cũng biết rằng đám đệ tử của Tử Vân Phong cũng được Trần Anh Vũ cho rất nhiều loại Thanh Tuyền Thủy này.
Nghĩ đến những việc này, Tiêu Tà khó hiểu lên tiếng nói rằng:
- Thứ này rất quý hiếm hay sao.
Tiêu Tà vừa nói vậy, Lạc Nhật lúc này nhìn về phía hắn một chút. Sau đó dùng một giọng nói không tin tưởng nói rằng:
- Ngươi đừng nói với ta, ngươi không biết nó là thứ gì.
Tiêu Tà nghe vậy thì dùng một bộ mặt vô tội sau đó lắc đầu.
Thấy cảnh này Lạc Nhật chỉ muốn cho một trưởng vỗ chết tên khốn này. Có điều hắn cố gắng bình tâm lại, sau đó lên tiếng giải thích.
- Thanh Tuyền Thủy là cửu tinh linh tài. Nó tuy cũng có tác dụng chữa thương. Nhưng giá trị lớn nhất của nó chính là tăng tuổi thọ.
Một giọt Thanh Tuyền Thủy có thể giúp võ giả có thêm 10 năm thọ mệnh. Vừa rồi người uống một bình kia, ít nhất cũng có thể tăng thêm mấy trăm năm tuổi thọ.
Tiêu Tà nghe vậy thì sững sờ, sau đó hắn nhìn về phía Quế Hoa nói rằng:
- Quế Hoa ta nhớ không nhầm ngươi cũng có mấy bình phải không.
Quế hoa nghe vậy thì gật đầu, sau đó từ trong nhẫn chữ vật lấy ra hơn 20 bình Thanh Tuyền Thủy.
Thấy cảnh này Lạc Nhật và Lạc Quỳnh Anh như hóa đá. Lần đầu tiên bọn họ cảm nhận được Thiên Bảo Các thế lực bá chủ tại Trung Châu của họ. Chính là một đám nhà quê cũng không bằng.
Có điều rất nhanh hai người họ lấy lại sự bình tĩnh. Sau đó không quan tâm đến Thanh Tuyền Thủy nữa. Dù sao họ biết rằng thứ này tuy quý giá, có thể dẫn đến các Võ Thần tranh đoạt. Nhưng nơi này là Thiên Ma môn, trong căn phòng kia còn tồn tại một kẻ đáng sợ. Dám có những ý nghĩ mông lung chết là cái chắc.
Tiêu Tà nhìn thấy Lạc Nhật và Lạc Quỳnh Anh không lên tiếng. Chỉ đứng nhìn hắn thỉnh thoảng lại liếc nhìn trong căn phòng mà sư tôn hắn đang ở. Khiến hắn chỉ biết lắc đầu sau đó dắt hai người họ đi gặp Trần Anh Vũ.
Vừa bước vào phòng, Lạc Nhật và Lạc Quỳnh Anh nhìn thấy hai bên trong đại điện, đứng xếp hàng hai bên có cả trăm hắc y nhân. Những người hắc y nhân đứng đầu đeo mặt nạ màu vàng. Người đứng sau đeo mặt nạ màu bạc, cuối cùng là màu đồng.
Nhìn thấy cảnh này Lạc Nhật lại nhớ hai tên hắc bào đi sau Tiêu Tà lúc nãy là thanh đồng mặt nạ.
Mà từ vị trí đứng của những kẻ này, Lạc Nhật hiểu rằng thanh đồng mặt nạ có lẽ là những kẻ yếu nhất. Có điều lúc này hắn cũng không dám sử dụng thần thức để tra xét những Hắc y nhân này.
Bởi vì lúc này hắn nhìn thấy một tên thanh niên ngồi chính giữa đại điện. Đang dùng một ánh mắt tràn đầy sự thú vị nhìn về phía hắn.
- Sư tôn người đã dẫn đến.
Tiêu Tà vừa lên tiếng thì Trần Anh Vũ lúc này nở một nụ cười tà dị sau đó nói rằng:
- Nói đi các ngươi gặp ta có việc gì.
Trần Anh Vũ vừa nói vậy, lúc này Lạc Quỳnh Anh lên tiếng nói rằng: