Chương 11 sợ hãi
Tại Thiên Ma môn, Tạ Hồng Quân lúc này đang vô cùng tức giận. Mặc dù sự việc Hoắc An đã trôi qua mấy ngày. Nhưng thân là người dạy dỗ Hoắc An trong thời gian qua. Tạ Hồng Quân như bị một đòn sét đánh ngang tai.
Mỗi lần hắn nghĩ đến việc này thì hắn hận không thể giết chết tên khốn kia được. Trong lúc hắn còn đang tức giận thì lúc này Hàn Thế Chi đã đến Thiên Ma môn. Hắn thả ra một chút thần thức để tra xét nơi này.
Sau khi phát hiện chỉ có hai tên Võ Linh trung kỳ thì hắn không hề cố kỵ gì nữa, ngang nhiên đi vào Thiên Ma môn. Một số đệ tử Thiên Ma môn ngăn cản, đều bị hắn dùng một chưởng giết chết.
Cảnh này khiến cho các đệ tử hoảng loạn, nhanh chóng đánh chuông cảnh báo có kẻ tấn công. Âm thanh vừa vang lên thì lúc này các phong chủ của Thiên Ma môn, lập tức tiến về phía cửa sơn môn để chuẩn bị nghênh định.
Đợi khi đám người Tạ Hồng Quân đến đây thì thấy kẻ đến là Hàn Thế Chi và một trưởng lão của Hợp Hoan tông. Mà dưới chân chúng là hơn chục thi thể đệ tử Thiên Ma môn. Hắn lúc này sự tức giận đã như núi lửa bộc phát gào lên nói rằng:
- Hàn trưởng lão ngươi ngang nhiên giết người của chúng ta là có ý gì.
Nghe Tạ Hồng Quân nói vậy Hàn Thế Chi cười lạnh nói rằng:
- Hà Thị Quỳnh trưởng lão của chúng ta đã bị giết, cách Thiên Ma môn các ngươi chưa đến nửa ngày đường. Việc này các ngươi giải thích thế nào.
Nghe Hàn Thế Chi nói vậy thì Tạ Hồng Quân sững sờ một chút, có điều rất nhanh hắn cười lớn nói rằng:
- Trưởng lão các ngươi chết thì liên quan gì đến chúng ta. Tuy rằng Thiên Ma môn ta chỉ là cửu phẩm môn phái. Nhưng mà Hợp Hoan tông các ngươi cũng nên nhớ rằng tại Vân Châu này, ai là kẻ cầm quyền.
- Các ngươi ngang nhiên vô cớ tàn sát cấp thấp tông môn mà không có lý do gì cả. Thì chính các ngươi cũng sẽ đại họa lâm đầu.
Nghe Tạ Hồng Quân nói vậy thì Hàn Thế Chi lúc này cười lớn nói rằng.
- Tạ Hồng Quân ngươi định uy hiếp ta hay sao. Tuy nói rằng Vân Châu này do nhất phẩm tông môn Tiêu Dao tông quản lý. Nhưng mà Thiên Ma môn các ngươi ngang nhiên giết chết một trưởng lão của Hợp Hoan tông chúng ta. Việc này cho dù Tiêu Dao tông có hỏi đến, chúng ta cũng không sợ.
Tạ Hồng Quân nghe vậy thì cười lớn gằn từng chữ nói rằng:
- Hà Thị Quỳnh cảnh giới Võ Linh hậu kỳ. Ngươi nói rằng người của Thiên Ma môn chúng ta giết hại. Vậy chúng ta dùng cách nào giết.
Hàn Thế Chi nghe vậy thì chỉ cười nhạt, nhìn về phía Tạ Hồng Quân nói rằng:
- Việc này phải hỏi các ngươi rồi. Ta chỉ biết rằng Hà trưởng lão trước khi chết, đã đi đến Thiên Ma môn các ngươi đòi một lời công đạo. Bây giờ bà ta chết cách chỗ các ngươi chưa đến nửa ngày đường. Các ngươi nói xem chuyện này nên giải quyết thế nào.
Nghe Hàn Thế Chi nói vậy thì lúc này Trần Anh Vũ từ từ đi ra nói rằng:
- Giải thích, ngươi muốn giải thích thế nào.
Trần Anh Vũ vừa nói xong khí tức Võ Linh viên mãn cũng từ trên người hắn bộc phát ra. Tạo thành thế cân xứng với Hàn Thế Chi lúc này. Thấy cảnh này Hàn Thế Chi cũng giật mình nhìn về phía Trần Anh Vũ hắn nói rằng:
- Các hạ là ai. Tại sao nhúng tay vào việc của ta và Thiên Ma môn.
- Ta là Trần Anh Vũ phong chủ Tử Vân Phong Thiên Ma môn. Ngươi nói xem ngươi đến sơn môn của chúng ta tùy ý giết người. Bây giờ ngươi lại hỏi ta có ý gì. Ngươi nói xem ta có ý gì.
Trần Anh Vũ vừa nói vậy Hàn Thế Chi lúc này cũng cảm thấy sự tình không ổn. Hắn vừa rồi liều lĩnh cùng với đám người Tạ Hồng Quân tạo sức ép, chính là để thăm dò Thiên Ma môn.
Nhưng khi Trần Anh Vũ xuất hiện, một cảm giác nguy cơ sinh tử xuất hiện trong lòng hắn. Đây chính là trực giác của võ giả khi đối mặt với sự nguy hiểm. Nhìn về phía Trần Anh Vũ, Hàn Thế Chi lúc này nhún nhường lên tiếng nói rằng:
- Vừa rồi là ta không đúng. Có điều Hợp Hoan tông chúng ta chết đi một trưởng lão. Cho nên ta mất bình tĩnh cũng là điều bình thường. Mong rằng các hạ thông cảm.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì cười lớn, nhìn về phía tên này nói rằng:
- Ngươi vừa đến đã giết chết 15 đệ tử của Thiên Ma môn chúng ta. Bây giờ ngươi nói là ngươi nóng nảy ra tay là có thể xóa bỏ đi việc này hay sao.
Hàn Thế Chi nghe vậy thì nhíu mày, nhìn về phía Lê Trung Quân tức giận nói rằng:
- Hừ ta đã xuống nước nhưng ngươi không biết điều vậy thì lại làm sao. Hợp Hoan tông chúng ta muốn diệt Thiên Ma môn các ngươi. Thật sự ngươi nghĩ rằng một Võ Linh viên mãn như ngươi, có thể cứu vớt tông môn này hay sao.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì hắn lúc này không trả lời, lạnh nhạt nhìn về phía tên Hàn Thế Chi. Đang lúc Trần Anh Vũ định động thủ thì lúc này âm thanh của hệ thống vang lên.
- Keng phát động nhiệm vụ. Thân là một Võ Vương cường giả, lại bị một tên cảnh giới Võ Linh sâu kiến uy hiếp thật sự là sỉ nhục. Hệ thống phát động nhiệm vụ dùng một kích tiêu diệt sâu kiến Võ Linh.
Trần Anh Vũ nghe âm thanh của hệ thống thì lúc này hắn cười nhạt , nhìn về phía Hàn Thế Chi hắn lên tiếng nói rằng:
- Ngươi luôn mồm nói Hợp Hoan tông các ngươi muốn diệt Thiên Ma môn ta. Vậy thì ta cũng muốn nhìn một chút, các ngươi có tư cách này hay không.
Trần Anh Vũ vừa nói xong, lúc này hắn thôi động võ kỹ Hắc Ám Tinh Vực. Lấy trung tâm là Trần Anh Vũ trong bán kính năm dặm, toàn bộ không gian chuyển thành màu đen. Bất kể là người của Thiên Ma môn hay là Hàn Thế Chi và trưởng lão chấp pháp đường của Hợp Hoan tông đều không thể di chuyển.
Tại trong hắc ám, bọn họ nhìn thấy Trần Anh Vũ như là tử thần. Ánh mắt đỏ ngầu, khí tức tà ác quấn quanh người. Khiến cho họ run rẩy từ trong linh hồn. Hắn từng bước đi về phía Hàn Thế Chi nở một nụ cười khinh miệt.
Thấy cảnh này Hàn Thế Chi và trưởng lão chấp pháp đường của Hợp Hoan Tông, cố gắng thôi động linh lực để thoát khỏi vùng tăm tối này. Nhưng bất kể chúng làm cách nào, đều không thể di chuyển linh lực một chút nào.
Nhìn thấy Trần Anh Vũ càng ngày càng đến gần, lúc này Hàn Thế Chi đã bị sợ hãi lấn át lý trí. Nhìn về phía Trần Anh Vũ hắn cầu xin tha thứ.
- Trần phong chủ là lỗi của chúng ta. Ta không nên giết người của Thiên Ma môn, xin ngài cho ta một cơ hội chuộc tội.
Nghe hắn nói vậy, Trần Anh Vũ chỉ cười nhạt . Nhìn về phía Hàn Thế Chi nhẹ nhàng vươn tay ra bóp nát cuống họng của hắn. Sau đó tung một cước đạp nát đầu tên trưởng lão còn lại của Hợp Hoan tông.
Nhìn về phía hai cái thi thể trước mặt. Trần Anh Vũ chỉ hừ lạnh một tiếng, sau đó giải trừ võ kỹ. Lúc này đám người của Thiên Ma môn mới thở ra được một hơi. Nhìn về phía Trần Anh Vũ bằng một ánh mắt kính sợ.
Chỉ mới vừa rồi khi bị võ kỹ của Trần Anh Vũ bao phủ. Họ cảm giác như đối mặt với thần linh, trong lòng chỉ có sợ hãi và sợ hãi, không có một tia dám phản kháng. Thậm chí bây giờ cho dù thoát khỏi ảnh hưởng của võ kỹ. Thì trong lòng họ vẫn như cũ khắc sâu hình ảnh của Trần Anh Vũ vừa rồi. Chém giết Võ Linh cường giả như thái rau.
Trần Anh Vũ nhìn về phía đám người Thiên Ma môn còn đang ngơ ngác, lúc này hắn nở một nụ cười thân thiện và nói rằng:
- Các người làm gì. Ta không có tính long dương đâu.
Trần Anh Vũ vừa nói vậy thì đám người Tạ Hồng Quân mới lấy lại tinh thần. Nhìn về tên thanh niên được hắn nhặt về này, mà trong lòng Tạ Hồng Quân không ngừng tràn đầy cảm xúc bành trướng. Hắn lập tức chạy đến đi quanh người Trần Anh Vũ mấy vòng, sau đó cười to nói rằng:
- Tiểu tử ngươi từ bao giờ lợi hại như vậy.
- Võ Linh viên mãn cường giả thậm chí không đỡ được ngươi một kích.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì mỉm cười, hắn vỗ vai Tạ Hồng Quân. Sau đó dùng một giọng trêu chọc nói rằng: