• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 62 Lâm Dạ

Trần Anh Vũ vừa nói vậy thì đạo tàn hồn này ồ lên một tiếng sau đó nói rằng:

- Nếu ngươi thật sự có thể làm được việc này. Thì ta sẽ làm người hầu cho ngươi một vạn năm.

Nghe kẻ này nói vậy, Trần Anh Vũ lúc này mỉm cười sau đó lên tiếng nói rằng:

- Ngươi nói xem võ giả đều hướng đến sức mạnh tối cường. Nhưng người ta lại có một câu người chết là hết.

- Có điều ta nghĩ rằng linh hồn chết đi, thật sự đã chết hay sao. Hay chúng ta lại đi đến một nơi khác.

Đạo tàn hồn nghe vậy thì rơi vào trầm tư, sau đó hắn nói rằng:

- Một người có linh hồn và thể phách. Thể phách chết đi, linh hồn vẫn có thể tồn tại. Nhưng một khi cả linh hồn và thể phách đều bị tiêu diệt thì hắn chắc chắn đã chết.

Trần Anh Vũ nghe vậy thì hắn lúc này mỉm cười nói rằng:

- Ta biết một nơi gọi là địa phủ. Nơi đó bất kể ngươi có giết bao nhiêu người. Cho dù diệt hồn của chúng. Thì chúng sau khi chết vẫn sẽ xuất hiện tại đó. Tất nhiên không còn là con người nữa mà là một linh hồn.

- Ở đây bọn chúng tu luyện âm khí. Nói một cách đúng hơn là tử khí. Biến chúng trở nên tối cường và mạnh mẽ, không thua kém các võ giả của chúng ta lúc này.

- Ngoài ra tử khí lại cực kỳ dễ tìm và nhiều vô tận. Chỉ cần bóng đêm bao phủ, tử khí sẽ xuất hiện. Lúc đó ngươi nghĩ xem một mình ngươi tu luyện hệ thống tu luyện này. Thì không có ai tranh cướp tử khí với ngươi. Mở mắt nhắm mắt ngươi đều có vô số tử khí hỗ trợ việc mình tu luyện. Cảnh giới của ngươi chẳng phải sẽ nhanh chóng trở về cảnh giới Tiên Vương hay sao.

Đạo tàn hồn này nghe vậy thì rơi vào trầm tư. Qua một lúc hắn lúc này lên tiếng nói rằng:

- Địa phủ là ở đâu, tại sao ta chưa từng nghe nói.

- Địa phủ là vùng đất dành cho người chết. Ngươi còn sống tất nhiên là không biết rồi. Có điều ta lại nắm giữ một vùng đất, có thể liên thông với địa phủ. Nói một cách đơn giản hơn, đó là một vùng đất chứa đầy tử khí. Có thể giúp ngươi tu luyện trong đó.

Đạo tàn hồn nay nghe vậy thì trầm tư, sau đó nói rằng:

- Nếu điều ngươi nói là sự thật, thì ta sẽ làm người hầu cho ngươi.

Trần Anh Vũ nghe vậy thì mỉm cười gật đầu. Hắn lúc này tế luyện từ không gian chữ vật ra một hòn ngọc màu đen.

Viên ngọc này vừa xuất hiện, nó ngoài một màu đen huyền bí. Thì xung quanh không có khác thường. Thậm chí cảm giác nó như là một phàm vật không có tác dụng gì.

Nhưng chính viên ngọc nhìn như bình thường này, lại khiến cho một vị Tiên Vương run rẩy thậm chí khó hiểu. Qua một lúc đạo tàn hồn nay lại lên tiếng.

- Nó là gì.

- Một viên Âm Tử Ngọc mà thôi. Một loại tiên khí ẩn chứa không gian. Bên trong nó tràn đầy tử khí ngươi khi tiến vào đó có thể dễ dàng tu luyện.

- Trong đó ta cũng để rất nhiều các loại pháp môn, có liên quan đến việc tu luyện tử khí. Ngươi có thể tìm hiểu và tu luyện. Từ giờ trở đi ngươi sẽ trở thành thống lĩnh của Thiên Quỷ Quân. Một lực lượng dưới trướng của ta.

- Có điều Thiên Qủy Quân lúc này chỉ có một vị thống lĩnh là ngươi. Đợi sau này khi ta tìm được một đám thuộc hạ ưng ý. Sẽ ném vào nơi này cho người huấn luyện.

Đạo tàn hồn này nghe vậy thì trầm mặc, qua một lúc hắn nói rằng:

- Ngươi lẽ nào không có thủ đoạn để khống chế ta hay sao. Ngươi không sợ ta khi đạt đến cảnh giới Tiên Vương sẽ giết chết một Võ Đế rác rưởi như ngươi hay sao.

Trần Anh Vũ nghe vậy thì cười lớn, sau đó nói rằng.

- Nếu ngươi có thể làm được điều này. Vậy thì ta làm sao lấy tư cách gì để thu phục ngươi làm người hầu đây.

- Vậy nên ngươi cứ việc khôi phục tu vi của mình và trung thành với ta. Nếu một ngày nào đó ngươi cảm thấy mình đủ mạnh, có thể rời khỏi viên ngọc này cùng ta quyết chiến.

- Thắng, ngươi được tự do. Thậm chí có thể lấy hết tất cả những thứ ta đang có. Còn thua vậy thì chết.

Trần Anh Vũ vừa nói vậy thì đạo tàn hồn kia lại rơi vào trầm mặc. Qua một lúc hắn gật đầu sau đó bắt đầu sử dụng linh lực. Muốn đưa linh hồn của mình vào trong viên Âm Tử Ngọc đen xì xì này. Thấy hắn như vậy Trần Anh Vũ lúc này lại lên tiếng:

- Thuộc hạ của ta cũng không thể nào không có tên được. Vậy đi từ ngày hôm nay ngươi gọi là Lâm Dạ.

Trần Anh Vũ vừa nói xong thì đạo tàn hồn kia rơi vào trong im lặng. Qua một lúc hắn lên tiếng nói rằng:

- Lâm Dạ một cái tên nghe không tệ một chút nào. Màn đêm buông xuống, thật sự xứng đáng với mấy chữ Thiên Quỷ Quân.

Lâm Dạ vừa nói xong thì hắn lúc này chui vào trong viên Âm Tử Ngọc kia. Thấy vậy Trần Anh Vũ lại thu hồi viên Âm Tử Ngọc này vào trong nhẫn chữ vật.

Hắn nhìn về phía tòa tiểu tháp này một chút , sau đó Trần Anh Vũ lên tiếng nói rằng:

- Khí linh xuất hiện đi. Ta tin rằng một đạo tiên khí tuyệt đối có khí linh tồn tại.

Trần Anh Vũ vừa nói xong thì lúc này lại có một bóng mờ từ từ xuất hiện. Là một lão giả chống quả trượng, gương mặt hiền lành phúc hậu. Hắn nhìn về phía Trần Anh Vũ nói rằng:

- Chủ nhân tại thượng xin hãy thu nhận ta làm vũ khí của ngài.

Trần Anh Vũ nghe vậy thì hứng thú nhìn về phía khí linh này nói rằng:

- Ngươi tại sao lại đánh mất đi ngạo khí của tiên khí rồi.

- Chủ nhân ngài rất lợi hại. Mà ta cũng đã thật sự suy yếu. Thời gian dài vây nhốt đám tà ma tại trong không gian này. Khiến cho ta đã tiêu hao đi hết tiềm lực của mình.

- Nếu như ngài không có đủ linh tài để tu bổ cho ta trong thời gian tới. Thì một kiện tiên khí như ta chẳng mấy chốc sẽ trở thành phàm vật.

Trần Anh Vũ nghe vậy thì gật đầu. Sau đó hắn nhỏ một giọt máu. Thấy cảnh này lão già từ khí linh biến thành kia lập tức hấp thu giọt máu này.

Từ đây khế ước của Trần Anh Vũ và kiện tiên khí này đã xuất hiện. Lúc này trong đầu Trần Anh Vũ đã hiểu rõ thông tin về kiện tiên khí này.

Nó tên là Lung Linh Tháp, là tiên khí trung phẩm. Một vũ khí của một vị tiên vương của Thiên Lan tông.

Trong cuộc chiến năm đó, đã vây nhốt đám người Lâm Dạ tại đây. Sau đó sử dụng khí huyết của Tiên Vương, lấy bạo thể hình thức để xóa đi toàn bộ nhục thân của đám người Lâm Dạ. Đồng thời sử dụng tiên khí để vây nhốt họ ở đây hàng trăm vạn năm.

Ngoài ra thông qua khí linh của Lung Linh Tháp thì Trần Anh Vũ cũng biết rằng. Truyền thừa của Thiên Lan tông đều được cất giữ tại đây. Hay nói đúng hơn là vô số võ kỹ, tiên pháp đều cất giữ tại đây.

Nhìn thấy những thông tin này, Trần Anh Vũ nở một nụ cười thú vị. Sau đó rời khỏi đây đồng thời thu toà tiểu tháp này vào trong nhẫn chữ vật của mình.

Trần Anh Vũ vừa xuất hiện tại bên trong bí cảnh, thì lúc này toàn bộ bí cảnh bắt đầu sụp đổ. Các võ giả tham gia bí cảnh lần này đều đồng loạt bị trục xuất ra ngoài.

Đối với hiện tượng này, Trần Anh Vũ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Dù sao truyền thừa hắn đã lấy. Bí cảnh này đã mất đi trung tâm trụ vững thì tất nhiên sẽ sụp đổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK