Gabriel Truman cũng không có biện pháp nào tốt hơn, hắn tiếp nhận đề nghị của Albert, bị Hogwarts đuổi là kết quả mà hắn không thể nào chấp nhận được. Viết xong thư, Truman nhìn con cú mèo bay đi, quay về phía Albert hỏi.
“Cứ như vậy là được thật sao?”
“Phía trường học phỏng chừng cũng bị dọa cho giật mình đi, ta nghĩ bọn họ cũng sẽ không tùy ý đuổi học một học sinh, ít nhất là sẽ làm rõ ràng đã xảy ra chuyện gì.”
Nghe Albert an ủi, vị thiếu niên có khuôn mặt có chút tàn nhang này mới tỉnh táo lại một chút. Phải nói sự điềm tĩnh của Albert đã khiến thiếu niên này tỉnh táo lại.
“Có thể cho ta xem lá thư này một chút được hay không?”
Albert hỏi.
“Gì, được, thật là một hồi tai bay vào gió.”
Truman cười khổ nói.
“Khi ta nghỉ hè năm thứ nhất, bởi vì ở trước mặt người nhà sử dụng phép thuật liền bị bộ phép thuật cảnh cáo một lần.”
Hắn đưa thư cho Albert giải thích.
“Học sinh ở Hogwarts không thể sử dụng phép thuật bên ngoài trường học.”
“Thế tại sao Albert sử dụng phép thuật lại không bị cảnh cáo thế.”
Nia cảm thấy rất khó hiểu.
“Rất có thể là do hắn còn chưa đi học”
Thật ra Truman cũng không quá rõ ràng.
“Hẳn là một số chỗ có sơ hở.”
Albert bắt đầu đọc nội dung trên tờ giấy da dê.
‘Truman tiên sinh thân ái
Chúng tôi nhận được tình báo vào buổi trưa lúc 10:40, tại một khu dân cư của cộng đồng Phi-phù-thủy (Muggle), ngay trước mặt một thành viên của cộng đồng Phi-phù-thủy (Muggle) sử dụng Bùa Bay.’
Đọc đến đây, tâm tình Albert có chút phức tạp, hắn biết rõ Muggle ở nơi này là chỉ ai, Albert hít một hơi thật sâu, điều chỉnh lại tâm tình phức tạp của mình tiếp tục đọc tiếp.
‘Như chúng tôi đã cảnh cáo về lần phạm luật trước của ngài, phù thủy vị thành niên không được phép sử dụng phép thuật ở ngoài nhà trường học theo đạo luật ‘giới hạn hợp lý phù thủy thiếu niên’, 1875, đoạn c.
Lần này ngài lại tái phạm.
Và theo điều luật 13, khoản bảo mật của hội nghị quốc tế ngăn chiến (Warlock).
Bất cứ hoạt động phép thuật nào có nguy cơ khiến cho thành viên cộng đồng phi-phù-thủy (Muggle) chú ý, đều là vi phạm nghiêm trọng.
Vì vậy theo hai điều luật trên, ngài đã bị buộc thôi học tại trường Pháp Thuật Hogwarts.
Bộ phép thuật sẽ phái đại biểu đến địa chỉ của ngài để tiêu hủy đũa phép.
Chúng tôi rất tiếc phải thông báo đến ngài, ngài cần phải có mặt tại bộ phép thuật vào ngày 17 tháng 8, lúc 10 giờ sáng để tham dự phiên thẩm vấn, hy vọng ngài có một ngày tốt đẹp.
Người đầy tớ của Nhân Dân
Tổ giám sát lạm dụng phép thuật, trực thuộc bộ phép thuật
Mafalda hoppe kirk.’
“Ta đề nghị chờ sau khi chuyện này được giải quyết, ngươi hãy hướng bộ phép thuật xin bồi thường tổn thất về tinh thần. “
Cha mẹ Albert đều là luật sư, làm thế nào để chui vào lỗ hổng của luật pháp là điều mà hắn được tiếp xúc từ bé.
Truman có chút sửng sốt, thậm chí đều không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra. Đối phương lại còn bảo hắn hướng bộ phép thuật xin phí bồi thường về tinh thần.
“Tôi dám cá là bộ phép thuật nhất định là có biện pháp giám sát khu vực này, nhưng bọn họ không biết rõ đến tột cùng là ai sử dụng phép thuật.”
Albert nói tiếp.
“Mấy ngày trước tôi mới cùng em giá tới nơi này nghỉ hè, bởi vì cậu vừa vặn đụng vào chúng tôi cho lên bộ phép thuật mới có thể cho rằng cậu là người sử dụng bùa bay, lại còn chuẩn bị khai trừ cậu.
Trên thực tế đây là sai lầm nghiêm trọng của bọn họ, hơn nữa phong thư này còn khiến cậu giật mình có đúng không? Mới vừa nãy cậu thiếu chút nữa đã mất khống chế, họ tuyệt đối phải trả tiền tổn thất tinh thần cho cậu.”
“Đúng, đúng. Đòi một số tiền đền bù tổn thất tinh thần là hoàn toàn hợp lý”
Nia phụ họa nói.
“Người nhà tôi đều là luật sư, cho nên tôi so với cậu rõ ràng hơn về những chuyện này.”
Albert tiếp tục xúi giục.
“Chờ một lúc nhất định sẽ có người tới, ít nhất cũng sẽ có người viết thư. Dù sao trước tiên cậu phải đem mọi việc phủi sạch sẽ, sau đó đối với sai lầm của bộ phát pháp thuật phải biểu thị sẽ tố cáo, muốn bọn họ bồi thường một số tiền về tổn thất tinh thần cho cậu. Phải bắt bọn họ bồi thường 100 galleon.”
“Như thế có nhiều quá hay không?”
Truman bị Albert hét giá sợ hết hồn.
“Như vậy mới cần đàm phán.”
Albert nói không chút nghĩ ngợi.
“Ít nhất đòi 50 galleon không quá phận, nếu như thấp hơn con số này thì không nhận, tránh cho bọn họ cảm thấy bị trẻ con lừa bịp. Người lớn đều như vậy, bọn họ cảm thấy trẻ con dễ bắt nạt.
Nếu như bộ phép thuật không trả tiền, tôi có thể viết cho cậu một bài báo để cho Nhật Báo Tiên Tri ẩn danh đem chuyện này chọc ra. Tôi tin tưởng bọn họ sẽ nguyện ý thanh toán cho cậu 50 galleon. Bất quá đến lúc đó, cậu cầm được tiền thì phải chia cho tôi một nửa, coi như chi phí viết thư cho cậu.”
Sau khi nghe Albert nói, Truman cảm thấy đứa nhỏ này thật sự quá là... Rất lợi hại.
Trường Hogwarts, phòng hiệu trưởng, cụ Dumbledore vừa nhận được thông báo của bộ phép thuật, biết được Gabriel Truman bởi vì ở trước mặt Muggle sử dụng bùa bay, bị bộ phép thuật yêu cầu đuổi học.
Đây không phải là tin tức tốt lành gì, Truman là có tiền án ở kỳ nghỉ hè năm thứ nhất, cũng bởi vì ở trước mặt người nhà sử dụng phép thuật mà bị bộ phép thuật cảnh cáo. Khi cụ Dumbledore chuẩn bị đến bộ phép thuật xác nhận tình huống, một con cú mèo gửi đến cụ một phong thư khiến cụ rất là kinh ngạc.
Trong thư miêu tả chuyện này không có liên quan đến Truman, hắn chỉ là ở trong công viên vô tình gặp được một tên sắp nhập học vào trường Hogwarts đang luyện tập bùa bay mà thôi, người Muggle nhìn thấy chính là em gái của đối phương.
Cái này không giống như là nói dối, bởi vì còn có một phong thư khác gửi đến cụ, chủ nhân của bức thư là Albert Anderson. Trong thư Albert biểu thị chính mình mang đến tai họa cho Truman và biểu thị tiếc nuối, hơn nữa trong thư còn nói khi cần thiết có thể đứng ra làm chứng.
Cụ Dumbledore tìm trong trí nhớ của mình một lúc thì tìm được cái tên này, đúng là tân sinh năm thứ nhất, đến từ một gia đình Muggle.
Nên cụ Dumbledore không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cụ cảm thấy chuyện này rất có thể chính là như vậy, đuổi học một học sinh tuyệt đối không phải là việc mà người hiệu trưởng muốn làm. Cụ Dumbledore lập tức đi đến bộ phép thuật, đem thư cùng mọi việc nói với người của ‘phòng cấm lạm dụng phép thuật’.
Sự tình không có nghiêm trọng đến việc phải đi thẩm vấn, nếu như chỉ là một hồi ngoài ý muốn, có khả năng đem bộ phép thuật trở thành trò cười. Chung quy bất kể là cụ Dumbledore hay là bộ phép thuật đều biết việc xác định người làm phép luôn tồn tại sơ hở.
Sự thật thì cùng suy đoán của Albert không sai biệt lắm, bộ phép Thuật phái một người tới, hắn còn được gặp hiệu trưởng Dumbledore. Ông lão này cười híp mắt nhìn hai thằng nhóc đang trò chuyện trong công viên.
“Xem ra đây đúng là một sự hiểu lầm.”
Cụ Dumbledore cười nói với người nhân viên thuộc bộ phép thuật.
“Tôi nghĩ ngài chắc là hiệu trưởng Dumbledore.”
Albert quan sát cụ Dumbledore, đưa tay ra bắt tay với đối phương nói.
“Ngài rất giống bức tranh trong gói chocolata ếch nhái.”
“Albert tiên sinh.”
Cụ Dumbledore quan sát Albert cười nói.
“Chúng tôi nhận được tin của ngài, ngài có thể đem đũa phép cho tôi mượn một chút không.”
“Hả, đương nhiên, không thành vấn đề.”
Albert biết rõ cụ Dumbledore muốn làm gì, liền đem đũa phép đưa cho cụ. Quả nhiên cụ Dumbledore sử dụng bùa ‘prior incantato’ có nghĩa là ‘câu thần chú vừa rồi’.
Cụ nhìn Albert một cách kinh ngạc, quả nhiên trong mấy ngày ngắn ngủi đứa nhỏ này đã nắm giữ được vài bùa phép.
“Truman vừa mới chỉ dạy con cách vẫy đũa phép của bùa bay, con mới vừa nắm giữ được thần chú này.”
Albert giải thích.
Nhân viên từ bộ phép thuật nhìn về phía Truman.
“Đũa phép của ngài đâu.”
“Tôi không mang đũa phép, tôi đặt nó ở nhà, nếu như ngài yêu cầu kiểm tra nó thì có thể theo tôi trở về.”
Truman cũng không sợ kiểm tra, dù sao hắn có lý.
Cụ Dumbledore mỉm cười nói.
“Xem ra đây thực sự là một sự hiểu lầm, Natley.”
“Phải, tôi cũng nghĩ vậy thưa cụ.”
Natley gật gật đầu.
“Tôi nghĩ là tôi cần về để viết một phần báo cáo.”