Mục lục
Trở Thành Nhà Giả Kim Trong Thế Giới Harry Potter
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Mình chắc là vậy.

Albert mỉm cười. Albert ngước mắt lên thấy một con ma bay ngang qua người, hắn giơ tay lên chào hỏi đối phương.

- Chào buổi sáng ngài Nicholas.

- Chào buổi sáng, con trai, có chuyện gì không?

Albert giơ camera lên và hỏi.

- Ngài có rảnh rỗi giúp tôi chụp một tấm hình hay không.

- Ồ được rồi.

Nick suýt mất đầu suy nghĩ một chút hỏi:

- Có cần ta bắn tim hay không.

- Không cần, nào nhìn vào đây.

Albert điều chỉnh máy ảnh nhắm thẳng vào nick chụp vài tấm.

- Đã được chưa.

- Đã xong rồi cảm ơn ngài Nicholas.

- Đừng khách sáo vậy ta đi trước đây.

Angelina vô lại muốn nhìn tấm ảnh Albert vừa chụp ra sao nhưng trong ảnh không thấy Nick đâu cả. Xem ra máy ảnh Muggle không thể nào chụp được hồn ma, có lẽ dùng máy ảnh của phù thủy có thể chụp được.

- Không phải vấn đề ở máy ảnh.

Một giọng nói vang lên. Albert quay đầu lại nhìn thấy một cô bé có mái tóc đỏ cực kỳ xinh đẹp đi vào lễ đường, cô nàng phát hiện mấy người nhìn mình liền mở miệng giải thích.

- Sau khi tấm ảnh được rửa bằng một loại nước rửa chính xác thì hình ảnh có thể cử động, còn nữa linh hồn thuộc về phạm trù u Linh, bọn họ sẽ không bị máy chụp hình chụp được.

Nói xong cô bé đi về phía bàn ăn của nhà Ravenclaw. George nói một cách khoa trương:

- Oa, thật sự không hổ danh là học sinh nhà Ravenclaw, kiến thức thật là sâu sắc.

- Xác thực là rất giỏi.

Albert cảm khái một câu, nhìn về phía Angelina phát ra lời mời.

- Sau khi ăn xong cậu có muốn đi cùng bọn tớ dạo quanh lâu đài một chút không.

Angelina do dự một chút nhưng vẫn từ chối bọn họ.

- Mình đã hẹn với người khác rồi.

- Vậy thì thật là đáng tiếc.

Albert cầm một quả táo lên gặm một cái suy nghĩ như thế nào để có thể kiếm được thuốc rửa ảnh đặc biệt. học sinh xuất hiện ở đại lễ đường dần dần đông hơn, phần lớn thì đều là học sinh năm nhất, cũng có lẽ bởi vì là cuối tuần học sinh lớp cao đều ngủ nướng và những học sinh mới thì không thể chờ đợi thêm mà muốn tham quan trường học.

sau khi tạm biệt Angelina, bốn người vừa tán gẫu vừa đi ra đại lễ đường. sau khi đi qua cánh cửa bốn người đều chú ý tới Filch ôm con mèo của mình nhìn bốn người bọn họ chằm chằm. Albert dừng bước lại, hắn phát hiện hệ thống nhiều hơn một cái nhiệm vụ ‘sự ác ý đến từ nhân viên quản lý’

‘ngươi đã bị nhân viên quản lý Filch theo dõi, như vậy nên làm ra phản kích, tại một buổi trốn ngủ đi đêm thoát khỏi giám thị Filch đuổi bắt, khiến hắn biết rằng ngươi có mặt nhưng không thể tìm được dấu vết nào.’

‘khen thưởng 1.000 điểm kinh nghiệm’.

sau khi nhìn nhiệm vụ khóe miệng Albert không nhịn được lại giật giật, hắn phát hiện sau khi đi tới Hogwarts nhiệm vụ phá hoại trở lên đặc biệt nhiều. Fred nghi ngờ quay đầu hỏi:

- Sao vậy?

- Không có gì.

Albert bước nhanh đuổi theo đội ngũ bốn người, xuyên qua một hành lang ẩm ướt hắn đột nhiên hỏi:

- Các cậu có biết thần chú tan ảo ảnh không?

George nghi ngờ hỏi:

- Thần chú gì?

- Nghe nói là một bùa chú ẩn thân.

Albert giải thích.

- Mình có xem qua trong một quyển sách, loại bùa ẩn thân này có thể để cho người dùng ngụy trang người hoặc vật, có thể biến đổi màu sắc bên ngoài giống như đồ vật xung quanh như kiểu con tắc kè hoa vậy.

- Ngầu vậy cơ à?

George đối với bùa chú này rất là hứng thú.

- Nếu như có thể nắm giữ bùa chú này về sau buổi tối trốn ngủ cũng sẽ không lo bị bắt.

- Mình cũng nghĩ vậy, ít nhất không cần lo lắng đến Filch nữa.

Albert gật gật đầu, hắn chuẩn bị sau khi nắm được bùa tan ảo ảnh mới tiến hành thám hiểm ban đêm.

- Nhưng chúng ta làm như nào để học được thần chú đây?

Fred có chút buồn bực.

Ba có lẽ biết rõ nhưng chắc chắn sẽ không dạy chúng ta.

Ly đề nghị

- Đi hỏi giáo sư thì sao?

- Tạm thời chỉ có đi tìm ở thư viện.

Albert nói:

- Đương nhiên nếu như không tìm được có thể dò hỏi giáo sư môn bùa chú, nhưng mình có chút hoài nghi giáo sư sẽ không đồng ý dạy chúng ta thần chú này, chung quy đối phương có thể liên tưởng đến việc chúng ta đi đêm.

Bốn thằng đều nhìn nhau rồi thở dài. Cũng không nghĩ ra cách nào khác, nếu như có thể nắm giữ bùa chú này về sau làm rất nhiều việc liền thuận tiện hơn.

Albert đi đến bên chiếc cầu bên cạnh lâu đài, bên dưới là một thung lũng nhỏ, hai tay hắn đặt lên lan can nhìn xuống bên dưới thung lũng. hắn còn nhớ rõ trong tập phim cuối cùng harry potter chính là ở chỗ này bẻ gãy cây đũa phép, rồi ném nó xuống cầu. đúng là thằng phá của.

cây đũa phép cơm nguội là một vật phẩm phép thuật hùng mạnh, nếu như không cần thì cũng có thể tìm một chỗ kín đáo rồi cất nó đi, đây chính là một món trong ba món ‘Bảo bối thần Kỳ’, một thứ khác chính là hòn đá phù thủy, kết quả hai món đồ tốt nhất thì đều bị phá hủy.

*** ngoài lề một chút: Hắn thích cách xử lý của harry potter với cây đũa phép trong phim hơn là trong tiểu thuyết. Trong tiểu thuyết thì harry potter giữ lại cây đũa phép và nói với hai đứa bạn rằng sẽ để cây đũa phép đến một chỗ không ai biết, và sẽ cố gắng để mình không bị đánh bại để quyền năng của cây đũa phép sẽ tan biến sau khi hắn qua đời.

nếu là Albert hắn cũng sẽ nói như thế, còn có làm đúng như thế hay không thì trời biết đất biết hắn biết mà thôi. nhưng đây là một câu chuyện dành cho đám nhóc thiếu niên nổi loạn, nó phải có được sự giáo dục cần thiết cho nên khi làm phim người ta đã để harry potter dứt khoát bẻ gãy cây đũa để dạy đám trẻ không được mê muội vì những thứ quyền lực hư ảo.

Nói là một chuyện, còn làm được hay không thì lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. việc dạy thì cứ dạy còn người xem có tin hay không thì Albert cá là không ai tin, ngay như một phù thủy được coi là vĩ đại nhất thời hiện đại là cụm Dumbledore cũng không thể từ bỏ được cám dỗ của cây đũa, mặc dù cụ đã sử dụng cây đũa phép của mình để đánh bại chúa tể hắc ám Gellert Grindelwald, nhưng cuối cùng cụ vẫn sử dụng cây đũa phép cơm nguội của đối phương. vậy nên kết luận nào giáo dục chỉ để giáo dục mà thôi.***

- Tóm lại, trước tiên cần phải tìm được thư viện đã.

- Coi như chúng ta tìm được thì phóng chừng tạm thời chúng ta cũng không thể nào học được.

Lee nói có chút nhụt chí. hắn chưa quên chính mình thậm chí cả bùa phát sáng đơn giản nhất cũng chưa có làm được.

Albert vỗ vai Lee rồi nhìn nó khinh bỉ.

- Đừng có nói mấy cái câu nhụt chí như vậy, cậu nghĩ rằng mình làm thế nào để có thể sử dụng những phép thuật khác.

Cặp sinh đôi đều tò mò hỏi.

- Làm sao làm được?

Albert Tức giận nói:

- Đương nhiên là phải dùng lượng lớn thời gian đi luyện tập, nếu không các cậu nghĩ là có thể vừa học liền biết sao.

Bốn người vừa đi vừa bàn luận về bùa tan ảo ảnh, loanh quanh tại tầng 1 của tòa lâu đài rất lâu tìm được mấy gian phòng học bị chất một đống đồ linh tinh, còn có vài nơi có khả năng là cửa vào một lối đi bí mật nhưng toàn bộ đều không thể mở ra cửa thông đạo khiến cho bốn người đều rất buồn rầu.

- Phần lớn mật đạo đều cần khẩu lệnh đặc biệt, hoặc là gõ vào những vị trí đặc biệt với những tiết tấu đặc biệt.

Albert vừa đi vừa hướng ba người giải thích.

- Muốn tìm được chỉ có thể dựa vào vận may hoặc dò hỏi những người khác để biết được cách đi vào một cách chính xác, nhưng mình dám cá là bọn họ sẽ không dễ dàng tiết lộ cho chúng ta biết.

- Đây là phòng học lớp biến hình.

George nhắc nhở.

- Mình nhớ là giáo sư McGonagall chính là giáo sư dạy môn biến hình.

Lee nhỏ tiếng nói:

- Nghe nói môn này siêu khó học.

- Quả thật có chút độ khó.

Albert khi tự học cũng phát hiện ra một điều này, hắn tốn thời gian nhất là việc biến que diêm thành cây kim, nhưng sau khi học được đa số những phép biến hình phía sau đều sử dụng không quá khó khăn. đương nhiên cũng có thể liên quan tới kỹ năng trong hệ thống.

Sau một hồi tìm kiếm bốn người tìm thấy phòng học lịch sử phép thuật, thật may là trên mỗi phòng học đều có bảng tên nếu không thì thật sự không biết phòng học nào với phòng học nào.

- Nơi này có một cánh cửa gỗ mình cảm giác được đây là một cái mật đạo.

Lee hưng phấn chỉ một cánh cửa nấp sau một bức tượng đá.

- Giống như là nó đang bị khóa lại.

Albert rút đũa phép sử dụng bùa mở khóa Alohomora đối với cánh cửa gỗ. Fred đưa tay vặn vẹo tay nắm, vẫn là không mở được.

- Thần chú của cậu mất đi hiệu lực rồi.

Albert thầm nói.

- Khả năng cần một khẩu lệnh để mở ra.

- Cậu cho là bình thường khẩu lệnh sẽ là gì?

Lee hỏi ngược lại.

- Làm sao mình có thể biết.

Albert suy nghĩ một chút rồi nói.

- Ở thế giới Muggle mật khẩu mở cửa nổi tiếng nhất là ‘vừng ơi mở ra’, câu chuyện này bắt nguồn từ truyện cổ tích ,alibaba cùng 40 tên cướp,.

Khi nói tới đây, đũa phép của Albert vừa vặn đập vào cánh cửa gỗ, sau ba giây trên tấm cửa quả nhiên xuất hiện những vết rạn tỏ ra như mạng nhện từ đầu cây đũa phép, trong nháy mắt cánh cửa liền biến thành đống củi đun, bốn người đều không khỏi hốc miệng, cặp mắt trông như sắp vọt ra khỏi tròng, căn bản không ý thức được chuyện gì vừa mới xảy ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK