- Cho nên các cậu nghĩ tối nay sẽ đi chơi đêm?
Chín giờ tối Albert ngồi viết thư cho người nhà, nghe được cuộc nói chuyện của cặp sinh đôi mà không khỏi thở dài. Bản thân hình như cũng có một nhiệm vụ liên quan tới chơi đêm mà vẫn chưa làm xong đây. Không, không được, không thể chơi ngu, bây giờ còn chưa được.
Albert đưa tay vỗ nhẹ gò má của mình, bây giờ mà đi đêm tuyệt đối sẽ bị Filch bắt được.
Albert, có muốn đi cùng không?
Cặp sinh đôi cùng quay lại hỏi.
- Mình nghe nói....
Albert đặt cây bút lông chim xuống, quay đầu nhìn cặp sinh đôi.
- Nhân viên quản lý Filch biết được phần lớn lối đi bí mật trong lâu đài. Ý là hắn rất dễ dàng liền có thể bắt các cậu, những kẻ không hiểu rõ được Hogwarts. Nếu như không muốn còn chưa chính thức đi học đã bị bắt phạt cấm túc, vậy thì tốt nhất đừng tùy tiện mạo hiểm.
Lee Jordan vội vàng thay đổi quyết định, nói phụ họa.
- Mình cũng nói như vậy, bây giờ đi chơi đêm nhất định sẽ bị nhân viên quản lý bắt được.
- Không không, mình lại cảm thấy thứ quan trọng nhất không phải là cái này, các cậu mong muốn đi chơi đêm thì nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng, nếu không khẳng định sẽ tự đâm đầu vào rắc rối.
Albert bắt đầu nhắc nhở.
- Dũng khí của nhà Gryffindor cũng không phải là lỗ mãng, ít nhất các cậu cần phải nắm giữ được bùa phát sáng trước đã. Các cậu không cảm thấy xách theo ngọn đèn dầu rất là phiền toái sao, đến lúc đó có muốn chạy cũng không dễ dàng.
Albert chỉ chỉ cuốn sách mượn từ thư viện ‘Tuyển tập lời nguyền thế kỷ XIX’. Bên trong sách có ghi chép về bùa tan ảo ảnh.
- chỉ cần thuần thục nắm giữ bùa chú này Filch sẽ rất khó có thể bắt được các cậu.
- Nói như vậy cậu nguyện ý theo chúng mình đi chơi đêm.
Cặp sinh đôi vỗ tay lẫn nhau tựa hồ đang ăn mừng tiệc vui gì đó.
- Các cậu sẽ không phải là…
Albert lập tức rõ ràng bọn họ muốn tính toán cái gì, không khỏi lắc đầu cười nói.
- Các cậu muốn kéo mình đi chơi đêm cũng không phải là không được, nhưng không phải bây giờ, mình cũng không muốn bị Filch bắt được. Mình đề nghị các cậu trước nắm giữ một ít lời nguyền hữu dụng, đến lúc đó chúng ta mới có thể đi dạo ở trong trường mà không bị Filch bắt được.
- Quá tuyệt vời, có sự gia nhập của cậu chúng mình đối với kế hoạch đi chơi đêm càng có lòng tin.
George hưng phấn khoác lên cánh tay của Fred, hai người nhảy một điệu clacket rất kỳ quái. Ở trong mắt cặp sinh đôi, bạn cùng phòng của họ vẫn luôn là vô cùng đáng tin.
- Ngày mai mình, George cùng Lee tính toán đi một chuyến làng Hogsmeade, cậu muốn đi cùng không?
Fred lại nói tới kế hoạch ngày mai.
- Chỉ có học sinh năm thứ ba mới có tư cách đi làng Hogsmeade, nhưng mà chúng mình có thể thông qua lối đi bí mật lẻn vào đó. Đó là ngôi làng phù thủy duy nhất ở nước Anh.
- Mình muốn đi tiện zỡn Zonko mua chút đồ, lần trước đi lại không mang tiền.
George hưng phấn nói.
- Đó là toàn nước Anh nhất...
Lee vừa định phụ họa liền bị Albert cắt đứt.
- Mình đối với mấy cái vật phẩm đùa dai không có mấy hứng thú, bất quá tham quan ngôi làng phù thủy một chút cũng không tệ.
Lại nói, nhiệm vụ hệ thống xuất hiện ngày hôm nay thật còn không có ít đâu. Hắn nhìn một cái vào bảng nhiệm vụ nhất thời liền cứng lại.
‘Mạo hiểm bắt đầu
Đây là bắt đầu cho một lần mạo hiểm vĩ đại, thông qua lối đi bí mật đến làng Hogsmeade trước khi được cho phép. Hãy cảm nhận kích thích cùng niềm vui mà mạo hiểm mang đến.
Tặng thưởng 100 điểm kinh nghiệm, độ thiện cảm của George Weasley + 5, độ thiện cảm Fred Weasley + 5, độ thiện cảm Lee Jordan + 5.
Độ thiện cảm, cái này là cái quái gì? Vì sao lại có cảm giác đây là kiểu trò chơi ái tình, chẳng lẽ độ thiện cảm của hai bên lên đến 100 thì liền trở thành ‘bạn tốt’ trong truyền thuyết.
Albert vội vàng xóa đi những suy nghĩ làm người ta nổi da gà ra khỏi đầu. Gay là cái gì? Cút ra xa được bao nhiêu thì cút ngay cho ta.
- Chờ ăn sáng xong chúng mình cùng đi.
Albert đồng ý. Lại tiếp tục vùi đầu vào viết thư. Hắn tua lại trí nhớ trong đầu rồi viết ra những câu chuyện liên quan tới lâu đài Hogwarts.
Phương diện này Albert là dân chuyên nghiệp, mặc dù rất lâu không viết nhưng nói gì thì nói, đó cũng là một kỹ năng kiếm cơm của ngày xưa.
Fred và George cũng không có quấy rầy hắn, ba người đang lật xem ‘thần chú cơ bản sơ cấp’, tìm bùa chú mà có thể sử dụng. Albert nói đúng, ngọn đèn dầu quá nặng và cồng kềnh, cần phải nắm giữ một ít thần chú mới được.
Mấy phút sau Albert chợt ngửi thấy một mùi giấy cháy, hắn nghiêng đầu phát hiện tờ nhật báo tiên tri không ngờ bị châm lửa, cặp sinh đôi đang nhảy trên sàn nhà cố gắng đem ngọn lửa dập tắt.
- Các cậu đang giở cái trò quỷ gì vậy?
Albert đem phong thư chưa viết xong bỏ lại vào trong hộp, đi ra mở cửa sổ để cho mùi khói trong căn phòng tản đi.
- George mới vừa nếm thử bùa đốt lửa.
Fred ho nhẹ một tiếng.
- Tờ báo được châm lửa thành công!
- Có mà cậu thiếu chút nữa đốt cháy thảm trải sàn, đừng có ở trong phòng đốt lửa.
Albert tức giọng nói.
- Các cậu còn không có cách nào khống chế phép thuật một cách hoàn mỹ, nếu như đem căn phòng đốt cháy thì làm thế nào?
- Mình cảm thấy mình rất có thiên phú về phương diện bùa chú.
- Cậu làm như thế nào vậy?
Lee tò mò hỏi. Hắn đã không kịp chờ đợi muốn nếm thử làm phép.
- Đừng có lại sử dụng ở trong này, đi ra phòng sinh hoạt chung nhắm vào lò sưởi mà làm phép.
Albert tức giận đem đám người kia đuổi ra khỏi phòng. Thật là một đám nhóc không để người khác bớt lo.
- Nếu như các cậu ngày mai còn muốn đi làng Hogsmeade, tốt nhất phải dùng được bùa phát sáng, mình không muốn dùng ngọn đèn dầu để đi vào lối đi bí mậ,t cũng đừng hi vọng mình sẽ soi đèn giúp các cậu.
- Được rồi, mình nghĩ cậu nói đúng, trước tiên tập luyện bùa phát sáng, cái thần chú này dùng rất được.
George cùng Fred cũng công nhận đề nghị của Albert. Giống như lúc đầu Albert sử dụng thần chú, ánh sáng trên đũa phép không có cách nào duy trì lâu dài, Lee Jordan thậm chí còn không thể đem đầu đũa phép của mình thắp sáng.
- Các cậu còn chưa đủ tập trung, đem sự tập trung chú ý lên đầu đũa phép.
Albert đem cái hộp đặt lại trên đầu giường của mình, quay lại hướng dẫn ba người luyện tập bùa phát sáng.
- Lúc vẫy đũa phép đừng có do dự, đọc thần chú muốn rõ ràng, chính xác, người mới học thì cần phải có sự tập trung.
- Mình luôn cảm thấy giọng điệu của cậu rất giống giáo sư, có lẽ sau này cậu có thể cân nhắc phát triển về phương diện này.
Fred giỡn.
- Theo mình thì vẫn là quên đi.
- Vì sao.
Fred rất không hiểu.
- Bởi vì làm giáo sư quá mệt mỏi, đặc biệt còn bị một đám trẻ làm phiền, sự kiên nhẫn của mình kỳ thực không có nhiều, đặc biệt là với những người không phải người nhà hay bạn bè.
Albert ngồi ở trên giường cầm khối rubik trên bàn bắt đầu xoay nó.
- Cái này là cái gì?
Fred lập tức liền bị khối rubik hấp dẫn sự chú ý.
- Rubik. Là một đồ chơi của Muggle, dùng để rèn luyện khả năng suy nghĩ, trí nhớ cùng năng lực phản ứng.
Albert thuận miệng đáp, hắn chơi cái này thuần túy là vì rảnh quá. Dĩ nhiên còn thuận tiện đề cao trí nhớ cùng tốc độ phản ứng của mình, tuy nó tăng lên rất ít nhưng có còn hơn không, hơn nữa còn có thể giết thời gian.
Ba người mất một đêm là đã có thể sử dụng được bùa phát sáng, chỉ cần chịu cố gắng là có thể rất nhanh nắm giữ được những bùa chú đơn giản, mặc dù bọn họ sử dụng bùa phát sáng còn chưa đủ thuần thục, mau lẹ.