Ngày mùng 1 tháng 9, Albert dậy khá sớm, mặc quần áo tử tế và hoạt động thân thể, kéo giãn gân cốt để có thể kéo hết ba hồn bảy vía về với cơ thể.
hôm nay, mình rút cuộc cũng phải đi Hogwarts rồi, không khỏi có một chút hưng phấn nho nhỏ.
sau khi đánh răng rửa mặt, Albert bắt đầu kiểm tra lại hành lý của chính mình.
- Albert, dậy chưa, vậy thì xuống ăn cơm.
Daisy mặc một chiếc tạp dề đẩy cửa phòng nhìn Albert kiểm tra hành lý nói.
- Đúng rồi, đặt áo choàng cùng với mũ chóp nhọn ở trên cùng vali, khi ở trên xe thay quần áo sẽ dễ tìm hơn.
- Albert, Anh thật sự không mang Tom đến trường sao.
Nia mặc đồ ngủ ôm con mèo lông ngắn vội vã đi vào trong phòng. Albert nói
- Để Tom ở lại cùng em.
- Thế còn Sheila.
Nia lại hỏi.
- Nó sẽ tự bay đi Hogwarts tìm anh, anh hỏi qua rồi, ở trường học có phòng ở cho cú mèo.
Albert không muốn đem một con cú mèo đi đến nhà ga ngã tư vua, lúc đó nó sẽ trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn.
Ăn một bữa sáng đơn giản như mọi ngày, Daisy còn chuẩn bị cho hắn một phần sandwich kẹp chân giò hun khói cùng một vỉ nước uống đóng chai, khi đói ở trên tàu sẽ ăn. Daisy không biết ở trên tàu cũng có xe bán thức ăn, Daisy lo lắng Albert sẽ đói bụng.
Herb đem galleon còn thừa đưa hết cho Albert. số lượng khá khả quan, bọn họ cũng không lo lắng Albert tiêu tiền bậy bạ, bởi vì trước đến nay không có tiền lệ.
cái vali ra cồng kềnh được Albert ếm bùa bay nên dễ dàng đặt vào trong xe hơi.
- Con có cầm camera đi không.
Herb hỏi.
- Chính là cái camera ông nội mua cho con ấy.
- Có chứ, con sẽ mang theo và mỗi tuần con sẽ gửi thư về nhà cùng những tấm hình con chụp ở trường.
Albert biểu thị chính mình sẽ không quên chuyện này, hắn sẽ chụp ảnh sinh hoạt ở Hogwarts và chia sẻ cùng mọi người.
- Vậy thì tốt.
Herb gật đầu nói.
- Xuất phát.
Cả nhà Anderson đến nhà ga ngã tư vua vào 10 giờ kém, Herb giúp Albert đem vali được làm bằng da đặt vào xe đẩy tay, Albert đẩy hành lý đến bức tường giữa trạm thứ 9 và trạm thứ 10 hắn đi đến dựa lưng vào bức tường gạch, đưa tay thò vào trong tường, quả nhiên cánh tay hắn có thể xuyên qua.
Albert thở phào một hơi nhẹ nhõm, trở lại bên người Herb nói .
- vậy là được rồi, để con một mình đi vào.
- Nhớ viết thư về nhà.
Herb nói.
- nhớ chụp ảnh nữa nhé.
- Con biết rồi.
Albert nhìn em gái.
-Nia.
- Thật không công bằng. Em cũng muốn đi.
Nia giang tay cho Albert ôm một cái.
- Ở nhà đừng làm loạn, đừng để ba mẹ phải lo lắng.
Albert dặn dò.
- Có anh mới làm ba mẹ lo lắng ấy.
Nia quay mặt qua chỗ khác làm bộ rất tức giận.
- Con trai nghỉ Đông gặp lại.
Daisy bước đến ôm Albert một cái, lại hôn vào má hắn dặn dò.
- Khi đó sẽ đưa con đi chơi trượt tuyết.
- Vâng con biết, hẹn gặp mẹ vào nghỉ Đông.
Albert đẩy xe, lấm lét nhìn trái nhìn phải, sau khi xác định không có ai chú ý liền chạy chậm đâm vào bức tường.
- Biến mất.
Nia chỉ vào vị trí Albert vừa mới biến mất.
- Phép Thuật luôn là thần kỳ như vậy, chúng ta trở về đi thôi.
Herb đưa tay ôm vợ mình cùng con gái nói.
- Đừng lo lắng, Albert sẽ tự biết chăm sóc cho bản thân.
Phía bên kia tường gạch, Albert phát hiện mình đi tới một cái trạm xe khác, một chiếc đầu máy hơi nước màu đỏ đậu sát trạm xe, theo sau là các toa xe màu đỏ nối tiếp nhau. bên thân của đầu máy hơi nước có ghi một dòng chữ “tàu tốc hành Hogwarts”.
Ở trạm xe không có bao nhiêu hành khách, đoàn xe xuất phát lúc Albert giờ, bây giờ còn chưa tới 10 giờ, hắn đã đến sớm một tiếng.
sau khi tiến vào trạm xe, hệ thống xuất hiện một tin nhắn mới: phát hiện trạm xe lửa 9 ¾, đạt được 100 điểm kinh nghiệm.
Tìm tòi bản đồ cũng có được kinh nghiệm, chỉ là rất ít. Albert không có để ý, tựa hồ nghĩ đến cái gì, vội vàng đẩy hành lý ra khỏi lối vào, sợ bị người phía sau đụng trúng. chỗ đáng lẽ là cửa soát vé hiện tại biến thành một cổng vòm, bên trên có một tấm bảng gỗ được treo trên móc ghi “trạm xe lửa 9 ¾”.
Quả nhiên cùng trong truyện miêu tả không khác mấy, lại nói đây là lần đầu tiên Albert ngồi loại xe lửa cổ xưa này, thật đấy, nó đúng là đồ cổ đấy.
Đẩy hành lý đi chậm rãi trên nhà ga, tùy tìm một cái toa tàu chưa có người ngồi, vali được ếm vào bù bay có thể dễ dàng đưa lên khoang tàu, tìm một căn phòng chưa có người ngồi đi vào.
Sau khi đóng cửa lại, Albert bắt đầu thay đồng phục.
Không bao lâu sau khi Albert mở cửa sổ, Sheila liền bay tới đứng ở trên bàn, xem ra nó không có ý định bay đến Hogwarts mà là chuẩn bị quá giang xe lửa với Albert.
- Thật là một tiểu tử thông minh.
Albert vuốt cái đầu trắng, từ trong gương lấy ra quả hạch cú mèo đút cho Sheila ăn.
- Đúng rồi, chụp ảnh thiếu chút nữa quên mất.
Albert cầm máy ảnh, quay lại trạm xe lửa chụp mấy bức ảnh đoàn tàu “tốc hành Hogwarts”.
Đáng tiếc kỹ thuật chụp ảnh của hắn chưa đâu vào đâu, chụp mấy tấm ảnh nhìn có vẻ rất là bình thường. thật may Luke cũng nghĩ tới loại tình huống này nên chuẩn bị cho hắn rất nhiều cuộn phim.
- Tấm này không tệ.
Albert chọn được một tấm ảnh chụp đoàn tàu đẹp nhất, gật đầu hài lòng, một lần nữa trở lại khoang tàu của mình, lại ngồi gần cửa sổ nhìn ra trạm xe lửa.
Sau một đoạn thời gian, hành khách trên trạm xe lửa nhiều dần lên, hơn nữa bầu trời lại bắt đầu rơi những hạt mưa nhỏ.
- Mình luôn cảm thấy mỗi lần nhập học trường Hogwarts thì trời đều sẽ mưa.
Albert không nhịn được mà cảm thán, mình tới sớm quả là một quyết định đúng đắn.
Nhìn rất đông các phù thủy đứng trong màn mưa, trong tay cầm dù vội vã tạm biệt người nhà, thoạt nhìn có chút chật vật.
“Không biết có thể gặp được mấy người quen đây”
Albert không có mong chờ được gặp nhân vật chính ở đây, dù sao Harry Potter so với hắn còn nhỏ hơn hẳn 2 tuổi, chính mình hẳn là cùng khóa với anh em sinh đôi nhà Weasley và Cedric Diggory.
Thật may không cùng khóa với chúa cứu thế!
Albert không muốn cùng harry potter có quá nhiều dây mơ rễ má chút nào.
Chung quy, chúa cứu thế chính là chúa cứu thế, trời sinh đã mang trên mình ánh Hào Quang nhân vật chính và một trái tim không sợ hãi lao đầu vào cái chết.
người bình thường nếu như bị ảnh hưởng mà không có hào quang may mắn hộ thể, không chừng liền thi thể lạnh bao giờ cũng không biết?
Cedric Diggory chính là một tấm gương sáng chói.
Ngoài trời đang mưa to, Albert kéo cửa sổ lại, còn Sheila sau khi ăn no bắt đầu mắt lim rim. nói cho cùng cú mèo cũng là loài chim ăn đêm.
từ trong túi móc ra một viên kẹo sôcôla, xé bao bì rồi cho vào miệng ngậm, nghe tiếng mưa ở bên ngoài rơi, tâm tình Albert rất khoan khoái. chỉ cần chính mình không ở ngoài trời dầm mưa, hắn sẽ không ghét trời mưa. còn nếu như dầm mưa ở bên ngoài trời là hắn thì lúc đó, hắn sẽ không ngại tìm cho ông trời một người cha.
Hành lang trên tàu bắt đầu nhộn nhịp, bất quá Albert đã đóng cửa phòng, tiếng ồn ào ngoài lang cũng không mang đến ảnh hưởng quá lớn đối với hắn.
mở quyển ‘lực lượng hắc ám: kim chỉ nam tự vệ’ lật xem từ từ, hắn dùng đọc sách để giết thời gian.
quyển sách này Albert đã nhìn qua rất nhiều lần, một ít thần chú ở trong sách hắn đã đều thử qua.
trên thực tế, toàn bộ thời gian nghỉ hè Albert dùng để học tập phép thuật, trừ thần chú không thể tha thứ ra, hắn đem tất cả đều thử qua một lần, thậm chí ngay cả thần rồi hộ mệnh hắn đều đã thử triệu hồi và dĩ nhiên là: kết quả không thành công.
- Nhanh nhanh nhanh nhanh nhanh nhanh. đoàn tàu sắp di chuyển rồi. Trên Sân ga một đám người hấp dẫn chú ý của Albert. mấy đứa trẻ đang tạm biệt người thân một cách vội vã, trong đó có một cặp anh em sinh đôi tóc đỏ.
Đây hẳn là một nhà Weasley.
Albert ngồi trên tàu đánh giá đám danh nhân, này cảm giác khá hài hước.
đặc biệt là Ron Weasley, bây giờ trông dáng vẻ có chút ngốc nghếch. bên cạnh Ron có một cô bé chắc là Giny, cô bé theo sát bà Weasley ,có vẻ như cô bé không thể đi Hogwarts học cảm thấy rất không vui. Albert so sánh em gái mình cùng Giny, quả nhiên vẫn là em gái mình dễ thương hơn.
Albert không nhìn nhà Weasley nữa, bởi vì có người gõ cửa bên ngoài hành lang.
là một cậu bé da đen.