Lee lắc cái hộp trước mặt mình, đưa tới trước mặt ba người.
- Cái này gọi là đậu nhiều vị, bên trong có đủ loại khẩu vị, đầy đủ mọi thứ, thử một chút đi.
George cảnh cáo nói.
- Cậu ăn cái này thì phải coi chừng, nó nói là nhiều vị, bạn biết ý là đủ tất cả mùi vị. Không chỉ có vị chocola, vị bạc hà, vị quýt…. những vị bình thường, hơn nữa còn có rau chân vịt, gan cùng vị lòng bò, đúng rồi cẩn thận không là ăn phải vị ráy tai.
Fred đưa tay lấy một viên kẹo ném vào miệng.
- Viên này là vị bí ngô.
Albert cầm lên một viên đậu xám hỏi.
- Viên này là vị gì.
- Vị hạt tiêu, nếu như là cậu, tôi sẽ không sờ đến nó.
George có lòng tốt nhắc nhở.
- Viên này của tôi chính là vị thịt gà.
- Thế còn cái này.
Albert cầm lên một cái như là kẹo hồ lô.
- Đây là kẹo hồ lô siêu cấp Trevor.
Albert chỉ một cái chocolate ếch nhái nói.
- Cái này mình biết, là sôcôla ếch nhái, lần trước mình đã từng mua rồi.
- Đây là bánh nhân bí ngô, bánh vị cam thảo ma, bánh ngọt hình nấm.
- George bắt đầu giải thích các loại đồ ăn ly kỳ cổ quái, có một số sau khi ăn xong sẽ khiến cho cái lưỡi có thể chuyển màu, có loại ăn vào có thể phát ra đủ loại âm thanh.
- Đây là kẹo đổi giọng có thể phát ra đủ loại âm thanh của động vật.
Albert mở ra, lấy ra một viên hỏi.
- Đây là âm thanh gì.
- Không biết.
- Nó sẽ kéo dài bao lâu.
- Khoảng chừng mấy giây.
- Albert đem viên kẹo ném vào trong miệng bỗng nhiên hắn há miệng phát ra một tiếng gầm của sư tử thật to, những người khác nhịn không được đều bật cười.
- Thử một chút.
George ăn viên kẹo là viên khỉ đầu chó, Fred chính là con mèo, Lee tương đối xui xẻo, hắn ăn phải viên kẹo con voi, cái mũi thoáng chốc đỏ lên lỗ tai phun ra hai đạo hơi khói chọc cho mọi người đều cười lên rất vui.
- Ôi mình mua thiếu rồi.
Albert cảm thấy loại kẹo này rất hay liền chuẩn bị đứng dậy đi đến các khoang trước để tìm người bán để mua thêm một phần. Khi đứng dậy Albert nhận ra được những ánh mắt nghi ngờ của ba tên còn lại cười giải thích.
- Mình mua cho em gái.
Đương nhiên Albert cũng không định dùng những thứ này nhét đầy dạ dày, hắn cũng lấy ra sandwich mà Daisy chuẩn bị cho mình, dưới ánh mắt nghi ngờ mà không thể giải thích được của mọi người ăn hết đống sandwich.
Lee nghĩ mãi cũng không hiểu.
- Cậu cũng mang theo thức ăn mà, tại sao mua nhiều như thế làm gì?
- Bởi vì rất mới lạ nha, nếu như gặp phải thứ nào đó hay ho mình sẽ gửi một phần về cho người nhà.
Albert cầm lên lon nước trà bí đao hỏi.
- Các cậu có muốn nếm thử một chút không.
- Đây là cái gì thế?
- Nước giải khát, khả năng các cậu chưa uống qua.
- Mở như thế nào.
Cặp sinh đôi loay hoay với lon nước ngọt.
- Phía trên có lẫy mở, đừng lắc cẩn thận nước bên trong phun ra ngoài.
Albert nhắc nó nhưng đã muộn, Fred bật lon nước, bị nó phun cho đầy mặt.
- Mình đã nhắc nhở rồi, đừng có lắc nó như thế.
Albert cười thuận tay cầm lấy lon nước từ tay đối phương, nó chỉ còn lại một nửa thôi.
Albert rút đũa phép ra dùng bùa ‘tẩy sạch’ để dọn nước bắn trên bàn và tờ báo hỏi.
- Các cậu đều muốn thử một chút mùi vị của nó chứ.
Vừa nói Albert vừa đưa đũa phép về phía cái vỏ kẹo ở trên bàn vẫy tay một cái biến nó trở thành một cái cốc nhựa.
- Oa.
Cặp sinh đôi nhất thời kêu lên một tiếng rất khoa trương.
- Làm sao.
Albert nghi ngờ nhìn về phía bọn họ lại đọc một câu thần chú.
- ‘dupicaty’ (tự động nhân đôi).
Hắn dùng bùa sao chép biến một cái cốc nhựa thành ba cái.
- Cậu mới dùng phép thuật đúng không.
- Ừ, mình học được câu thần chú ở trong sách khá hữu dụng. Có vấn đề gì không?
Albert hỏi một cách hời hợt.
- Có vấn đề gì không?!!!
Lee trả lời một cách rất kích động.
- Đương nhiên là có ha, mình nhớ được cậu là phù thủy gốc Muggle đi.
Albert nhíu mày.
- Thì có vấn đề gì.
- Mình dám cá ở trong đám tân sinh sẽ không có ai có thể sử dụng phép thuật một cách thuần thục như vậy giống cậu.
Albert nói tránh đi.
- Cậu nói khoa trương quá đi.
- Cậu muốn uống không.
Albert rót ra 3 ly đưa cho mọi người.
- Vị có chút lạ nhưng cũng không phải là khó uống.
- Cảm giác có chút tương tự bia nhưng lại không giống nhau.
Albert hiếu kỳ hỏi.
- Các cậu uống bia rồi à.
- George từng uống trộm qua.
- Chắc ngươi thì chưa uống qua bao giờ.
- Chung quy các cậu là phù thủy, không phải Muggle, uống không quen cũng rất bình thường.
Albert cũng không khó lý giải, giống như chính hắn uống nước bí ngô giống nhau.
- Đây không phải là trọng điểm, làm sao mà cậu làm được, mình nghe nói phép biến hình siêu khó học.
Lee nói rất khoa trương.
- Siêu khó học?
Albert cẩn thận suy nghĩ một chút, dường như là không có khó khăn giống như đối phương nói như vậy. hắn hỏi thăm qua Truman bí quyết để biến que diêm thành cây kim, sau đó luyện tập nhiều lần, đem điểm kinh nghiệm có được khi luyện tập biến hình que diêm nâng cấp thuật biến hình của hắn lên cấp 1, hắn liền có thể dễ dàng biến hình các món đồ nhỏ.
- Quả thật có chút khó khăn, phải nửa ngày mới có thể đem que diêm biến thành cây kim, nhưng sau khi làm thuần thục rồi liền tương đối đơn giản.
- Nửa ngày.
Ba người chớm mắt nhìn nhau, bỗng nhiên có cảm giác tự ti không muốn cùng đối phương trò chuyện.
ngươi nổ như vậy sẽ mất đi bạn bè nha.
- Thật sự đơn giản sao?
- Cái này…, cậu nắm giữ được bao nhiêu bùa chú rồi.
George yếu ớt hỏi một câu.
Albert nhìn mấy người một cách nghi ngờ nói.
- Những bùa chú ở trên sách giáo khoa mình đều đã thử qua..... Chẳng lẽ các cậu không nhân dịp nghỉ hè học các bùa chú trong sách một lần.
- Ba mẹ sẽ không cho chúng mình sờ vào đũa phép.
- Các cậu có thể lén sử dụng nha, hơn nữa không phải đã mua đũa phép rồi sao.
Albert không còn gì để nói.
Fred ỉu xìu hỏi.
- Tất cả bùa phép trong sách cậu đều thành công hết sao?
- Phần lớn đều thành công, trong nghỉ hè mình còn làm quen với một học sinh Hogwarts, chúng mình có bảo trì thư từ qua lại, tại phương diện bùa phép hắn giúp đỡ mình không ít....
“Rầm…..”. một tia sét kéo ngang qua bầu trời đánh xuống cánh đồng bên ngoài đã cắt đứt câu nói của Albert, mưa ở bên ngoài càng lúc càng lớn, đây là ông trời cũng không nhìn nổi sao.
Lee, đem cửa sổ hoàn toàn đóng lại, phòng ngừa nước mưa phóng vào trong phòng .
- hi vọng khi tới trường mưa có thể dừng.
Albert ném miếng chocolate vào trong miệng nhai từ từ, đoàn xe di chuyển trong một thời gian dài thật sự có chút buồn chán. Albert nghi ngờ nhìn ba người ngồi yên lặng, hỏi.
- Các cậu im lặng như thế này là thế nào?
Fred miễn cưỡng nặn ra một câu nói
- không có gì, mình cảm thấy cậu sau này sẽ trở thành một người rất giỏi.
- Mình cũng cảm thấy như vậy.
Albert gật đầu nói. Câu trả lời này khiến cho ba người nghẹn suýt chết.
- Hahaha, mình nói đùa đấy, tương lai như thế nào ai làm sao mà biết.
Thời gian sau đó bọn họ vừa ăn quà vặt vừa nói chuyện về sự việc trong giới phép thuật, phần lớn cả ba người nói Albert ngồi nghe. khi nói đến Quidditch, Albert nghe ba người toàn lực giải thích về ba quả bóng, 7 thành viên trong đội, như thế nào để tiến hành một hồi tranh tài, cảm giác rất hay. Hắn nhìn ra được anh em sinh đôi muốn có một cây chổi bay thiệt tốt, muốn có được một vị trí trong đội để tiến hành tranh tài.
- Mình thật ra cũng muốn thử một lần cảm giác được bay lên trời, mặc dù hình ảnh cưỡi chổi có chút khác lạ.
Albert đăm chiêu nói.