‘Có phải hay không hệ thống của mình là loại đã bị rút gọn đi, quả nhiên là không có chức năng định vị bản đồ’.
Sau khi tìm được phòng theo yêu cầu tâm tình của hắn rất tốt, còn có tâm trạng trêu chọc hệ thống của mình một chút. cũng không thể trách Albert, lúc trước trong những chuyện online mấy tên trong người có hệ thống bình thường đều oai như cóc chết, sau khi mở chức năng dò quét thì tất cả đều không có chỗ trốn.
hiện tại suy nghĩ kỹ một chút thì chức năng hệ thống của chính mình đúng thật là rất ít ỏi, thật ra có thể có hệ thống này Albert đã rất vui. Tự biết hài long với bản thân là điều hạnh phúc mà.
- Mình nhớ được phòng hiệu trưởng cũng ở lầu 8, chính là không biết ở chỗ nào lầu 8.
Albert lẩm bấm nói. Đương nhiên hắn cũng không có ý định đi mò mẫm phòng hiệu trưởng, vạn nhất bị lão đầu Dumbledore kia chú ý tới mình thì về sau sinh hoạt ở trường học liền sẽ không dễ chịu. chung quy ở Hogwarts khắp nơi đều có tranh chân dung, Dumbledore muốn biết một học trò đang làm gì thì đó là một chuyện rất dễ dàng.
Albert lại quẹo vào hai khúc cua thì tới một cái cầu thang đi xuống, dọc theo cầu thang hắn bắt đầu ở trong lâu đài đi lung tung, sau đó bất đắc dĩ phát hiện mình lạc đường.
được rồi, có lẽ cái này không kêu là lạc đường, chỉ là hắn chưa từng tới nơi này bao giờ. Albert ngừng lại ở một bức tường, ánh sáng trên đầu đũa phép chiếu lên bức tường, hắn đưa tay gõ bên trên một cái, nghe tiếng khá là rỗng.
Albert hoài nghi nơi này có một cái mật đạo, không có cách nào khác, bức tượng con thú mình sư tử đầu ưng ở trên tường thực sự quá khả nghi, bình thường loại địa phương này sẽ ẩn tàng cửa ngầm một mật đạo.
- Con trai, ngươi ở chỗ này làm cái gì thế.
Nick suých mất đầu từ vách tường bên cạnh chui ra ngoài kinh ngạc nhìn Albert đang kiểm tra bức tượng. Âm thanh vang lên bất thình lình Albert sợ hết hồn, hắn cảm giác tim mình đều sắp nhảy ra khỏi ngực, vội vàng hít sâu mấy cái, cố gắng bình tĩnh để tim đập chậm lại.
hắn không nhịn được hướng nick sức mất đầu ai oán nói
- đừng xuất quỷ nhập thần như vậy, ngài sẽ hù chết người đó.
- Xin lỗi ta không nghĩ sẽ hù dọa được ngươi.
Nick súych mất đầu nhíu mày một lần nữa hỏi.
- Cậu ở nơi này làm gì?
- Đi dạo.
Albert thành thật trả lời.
- Đi dạo và lúc này?
Nick súych mất đầu nghi ngờ nhìn hành lang, hiện tại còn rất là sớm.
- Đúng vậy, đi dạo. Nicolas tướng sĩ, không biết ngài có rảnh rỗi hay không, giúp tôi giới thiệu một chút về Hogwarts. nơi này quả thực giống như là mê cung, tôi đi dạo một lúc không cẩn thận bị lạc đường.
Albert cười nhìn về phía Nick suých mất đầu, nếu như đối phương đồng ý thì hắn có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Nick bắt đầu uyển chuyển cự tuyệt.
- Ồ, ta cho rằng khám phá tòa lâu đài là một loại nhạc thú của tân sinh.
- Ngài nói đúng.
Albert không để ý Nick suých mất đầu cự tuyệt mình, sau khi cùng đối phương chào tạm biệt lại tiếp tục nghiên cứu bức tượng trước mắt. Nick suých mất đầu nhìn bóng lưng của Albert lắc đầu một cái nhắc nhở.
- Nếu như cậu nghĩ mở ra cánh cửa kia thì hãy bắt đầu tìm từ trên móng vuốt của nó.
- Cảm ơn.
Albert nghe vậy liền đem bàn tay sờ vào móng vuốt của sư tử nhẹ nhàng gõ vài cái. Cửa đá từ từ mở ra lộ ra một cái đường hầm khá hẹp.
- Lát nữa gặp lại nicolas tước sĩ.
Albert hướng con ma khẽ gật đầu ngỏ ý cảm ơn, giơ lên đũa phép đi vào trong mật đạo. bên trong mật đạo rất hẹp, chỉ có thể cho phép một người đi qua, đối với người có chứng sợ hãi phòng kín tuyệt đối đây không phải là một nơi tốt đẹp.
Albert có thể cảm giác mình đang đi xuống, cũng không biết mật tạo thông đến nơi nào, nhưng có thể phát hiện sự tồn tại của nó đối với Albert mà nói cũng coi là một tin tức tốt. quả nhiên những con ma sống ở trong lâu đài so với những bức họa càng hiểu hơn về Hogwarts.
Cuối đường hầm là một bức tranh, sau khi bị Albert mở ra một ông già mặc đồ ngủ ở trong bức tranh rất không vui nhìn chằm chằm Albert, còn luôn mồm oán trách hắn quấy rầy thời gian ngủ.
- xin lỗi đã quấy rầy.
Albert hướng lão già trong bức họa nói lời xin lỗi rồi tiếp tục đi về phía trước. hắn cảm giác mình lại bị lạc đường, bất quá lần này Albert tìm được cầu thang di động. bất kể là nhìn lần thứ mấy thì hắn đều cảm giác cầu thang di động rất đồ sộ. nghe nói cầu thang di động cùng phòng theo yêu cầu đều là tác phẩm của Ravenclaw.
cũng không biết mình về sau có thể đạt tới trình độ này hay không? đúng rồi, Ravenclaw có thể hay không dấu bí mật ở trong phòng theo yêu cầu đây, chung quy Slytherin không phải nuôi một con tử xà ở trong phòng chứa bí mật hay sao? suy nghĩ một chút hắn cảm thấy điều này có khả năng xảy ra.
lần sau đi qua hắn có thể thử một chút, nó không chừng thật đúng và có thể đào ra được bí mật gì đó. Albert dùng 10 phút mới đi xuống lầu, trên đường gặp phải một lần cầu thang biến hóa, chỉ đành đứng tại chỗ chờ cầu thang lần nữa khôi phục nguyên trạng.
thật may không khiến hắn chờ quá lâu, thật đúng là cảm ơn trời đất. không đúng, hiện tại phải cảm ơn Melin mới đúng.
mới vừa mở cửa phòng Albert liền bị một con mèo hấp dẫn sự chú ý, con mèo này hơi gầy, lông màu xám cùng Tom thực không cách nào so sánh. hắn cúi người muốn xoa đầu con mèo một cái thế nhưng con mèo chạy rất nhanh, như một làn khói nó đã không thấy tăm hơi đâu.
Albert biết rõ đây khả năng là con mèo của giám thị Filch, gọi là cái gì đó phu nhân. Tuy hắn đã xem qua tiểu thuyết harry potter, còn xem qua phim điện ảnh rồi, còn viết cả truyện dựa trên bộ tiểu thuyết này, nhưng đã qua một khoảng thời gian rồi, một chút chuyện không quan trọng hắn đều đã quên, đặc biệt là tên của những vai quần chúng. nếu không phải bởi vì đã từng viết qua truyện, phải điều tra không ít tài liệu phỏng chừng hắn sẽ quên nhanh hơn.
con mèo đã chạy đoán chừng là đi gọi người, Albert cũng không lo lắng Filch sẽ tới làm phiền mình, bởi vì hiện tại cũng đã hơn 6 giờ, trời tuy vẫn chưa hoàn toàn sáng cũng bởi vì ngoài trời đang mưa.
khi Albert chuẩn bị vào đại lễ đường hắn nghe thấy một trận hì hục, Filch có chút cao tuổi xách ngọn đèn dầu hướng phía hắn đi tới. Albert chú ý thấy click còn mặc đồ ngủ trên người, chỉ khoác một cái áo khoác ngoài, bên miệng còn treo một nụ cười khoái trá, đó là nụ cười vui sướng khi bắt được con mồi.
- chào buổi sáng thầy Filch.
Albert đưa tay nên chào đối phương giống như gặp được một người bạn thân thiết.
- Chào buổi sáng.
Filch đưa tay muốn bắt Albert lại bị hắn dễ dàng lui về sau tránh được.
- Ồ hiện tại là 6 giờ 15 thưa thầy.
Albert từ trong túi móc ra một chiếc đồng hồ, nhìn thời gian rồi đưa nó đến trước mặt Filch hỏi:
- nhà bếp khi nào thì bắt đầu cung cấp bữa sáng vậy.
Filch cũng có chút sững sờ, bởi vì Albert cố ý đem đũa phép hướng về phía trước một chút khiến hắn có thể nhìn thấy rõ ràng thời gian. nguyên bản còn cho là mình bắt được học sinh trốn ngủ đi đêm, sắc mặt của Filch thoáng cái liền sụ xuống giống như trẻ con nghe thấy bữa tiệc Halloween bị hủy bỏ. trên thực tế hiện tại tuy đã hơn 6 giờ nhưng sắc trời còn rất tối, cũng không có học sinh khác thức dậy.
- 7 giờ.
Filch tức giận xoay người rời đi, trước khi đi để lại một câu nói.
- Tốt nhất đừng để cho ta nhìn thấy....
mấy từ sau cùng Albert không có nghe rõ, dù sao cũng không phải chuyện quan trọng, bất quá Filch thật đúng là rất căm ghét học sinh, đây là hận không thể đem bọn họ hoặc bắt tất cả đi cấm túc.
đẩy cửa đi vào đại sảnh đường, nơi này rất tăm tối, những cây nến treo lơ lửng trên trần nhà đều đã tắt, cảnh tượng náo nhiệt tối hôm qua đã không còn. Albert xoay người rời đi chuẩn bị thừa lúc vẫn còn sớm tiếp tục tìm đến phòng bếp của lâu đài.