Albert nhận thấy sự thay đổi biểu cảm trên khuôn mặt Isobel và đột nhiên cảm thấy muốn cười. Rốt cuộc, vẫn là Giáo sư Trelawney, người đã tiên đoán về cái chết của học sinh hàng năm. Đoán trước vận hạn của ai đó thực ra không phải là điều gì xa lạ, xét cho cùng thì đó cũng được coi là việc riêng của mỗi người, không ai đi thống kê nó cả. Việc bói toán do ‘Giáo sư Trelawney không ở trạng thái tiên tri’ có thể được coi là trò giải trí và không cần phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.