- Ối giời ơi.
Albert nhìn cánh cửa biến thành một đống gỗ vụn khóe mắt co giật liên hồi.
- Ôi Merlin, làm sao bây giờ.
Ba tên còn lại nhìn tấm cửa bị hủy đồng loạt nuốt nước miếng, không khỏi lui về sau một bước. bọn chúng còn chơi ý thức được mới vừa rồi đã xảy ra cái chuyện quái gì.
- Không phải là chúng ta nên.....
Fred giơ tay làm một thủ thế chuồn nhanh, nếu không cẩn thận bị người ta bắt thì thành chuyện lớn.
- Đừng ngu ngốc, phù thủy giỏi đều biết cách để tìm ra thủ phạm.
Albert đưa tay đè lên vai Fred nhắc nhở hắn tốt nhất là đừng có chạy.
George thì bất an nhìn Albert.
- Thế chúng mình phải làm sao bây giờ.
- Có lẽ mình có thể sửa lại nó, mình nhớ được thần chú hẳn là ‘reparo’ ( sửa chữa).
Albert trấn tĩnh lại rất nhanh, nâng đũa phép chỉ vào đống gỗ tập trung chú ý đọc lên câu thần chú (sửa chữa). đống vụn gỗ đang nằm dưới đất đột nhiên bay lên ghép thành một cánh cửa, những vết rạn trầm trọng khép lại rất nhanh và khôi phục lại như lúc ban đầu.
Nhưng mà còn không chờ cánh cửa gỗ hoàn toàn khôi phục nó bỗng nhiên được mở từ bên trong. bốn người đồng loạt cứng đờ tại chỗ bởi vì người đi ra từ sau cánh cửa là giáo sư McGonagall, bà nhìn cánh cửa gỗ vẫn đang chậm chạp lành lại, lại nhìn một chút bốn người đứng ở trước mặt. không khí xung quanh thoáng cái trở lên có chút xấu hổ.
- Các trò đang giở trò gì vậy?
Giáo sư McGonagall nghiêm nghị nhìn về phía bốn người, ngay vừa rồi là mới nghe được cửa phòng làm việc truyền đến tiếng động, khi tới kiểm tra lại phát hiện cửa phòng làm việc của mình lại bị người phá hủy, một cảnh này làm cho bà liền sợ ngây người.
- Xin lỗi giáo sư, em không biết được câu ‘vừng ơi mở ra’ lại là một câu thần chú.
Albert lập tức nghiêm túc nhận sai cúi đầu xin lỗi.
- Thưa giáo sư đây chỉ là một..... Một sự cố ngoài ý muốn.
- Không cần nói nữa trò Anderson, đi vào đây, còn các trò nữa.
Giáo sư McGonagall nghiêm mặt nhìn bốn người, nghiêng người để cho bọn họ đi vào phòng làm việc của mình.
- Đây chỉ là một sự cố ngoài ý muốn, giáo sư.
Albert nhẹ giọng lặp lại một lần, phía sau hắn gặp sinh đôi cùng Lee thì ngưng thở khẩn trương không nói ra lời.
- Thần chú sửa chữa rất xuất sắc, bất quá Tiên Sinh Anderson, ta phải nhắc nhở trò ‘vừng ơi mở ra’ đã là thần chú mở khóa từ hàng trăm năm trước, hiện tại phù thủy cũng không sử dụng loại phép thuật thô bạo này.
Giáo sư McGonagall nhìn Albert nhắc nhở.
- Nếu như trò xem qua sách thần chú căn bản lớp 1 sẽ biết hiện tại mọi người càng thích dùng thần chú tinh xảo Alohomora hơn.
- Em biết, bất quá Alohomora đối với cánh cửa này không có tác dụng.
Bởi vì trên cửa đã được yểm bùa chống Alohomora.
Giáo sư Albert giải thích.
- Cho nên thần chú của trò không có hiệu lực, đây là kiến thức lớp bùa chú, ta nghĩ giáo sư Flitwick sẽ rất vui khi trò hỏi về những vấn đề này trong lớp bùa chú.
- Vâng em biết rồi.
- Lần sau sẽ không có Khoan nhượng nữa, nếu tiếp tục tái phạm sẽ cấm túc.
Giáo sư McGonagall tựa hồ không định xử phạt, xoay người lấy một tờ giấy bằng da dê đưa cho Albert phân phó.
- Đây là thời khóa biểu năm thứ nhất, trò hãy giúp ta dán tại bảng thông báo của nhà Gryffindor.
- Thư giáo sư em đảm bảo sẽ không có lần sau.
Albert ho nhẹ một tiếng, nhận lấy thời khóa biểu năm nhất từ tay giáo sư McGonagall, vội vàng đẩy cặp sinh đôi cùng Lee đi nhanh ra khỏi phòng làm việc.
- Làm mình sợ muốn chết.
Sau khi cách xa khỏi phòng làm việc giáo sư McGonagall mọi người mới dám mở miệng nói chuyện.
- Chúng ta đã phá hủy cửa phòng làm việc của giáo sư McGonagall.
Lee vẫn trưng ra bộ mặt không dám tin.
- Chúng ta khá là may mắn không có bị trừ điểm cũng không bị phạt cấm túc.
Albert mở ra thời khóa biểu, tiết đầu tiên của thứ hai là lớp bùa chú.
- Hết xảy, quá tuyệt vời Albert. bùa mở cửa của cậu quả nhiên đem cánh cửa đó phá hủy.
Trong cặp mắt của Fred lóe lên những ánh sáng hưng phấn.
- Đây chỉ là ngoài ý muốn, mình không biết nó lại là một câu thần chú.
Albert cầm đũa phép điểm một cái lên tờ giấy da, thời khóa biểu từ một biến thành hai, hai phân thành bốn. hắn đem thời khóa biểu phân cho ba người.
- Tại sao phía trên không có lớp học bay.
George nhìn qua thời khóa biểu có chút thất vọng nho nhỏ, hắn rất chờ mong có thể cưỡi chổi bay lên trời.
Albert đọc xong thời khóa biểu cau mày nói:
- Các cậu không cảm thấy số lượng chương trình học có vẻ ít sao?
hắn cảm giác Hogwarts đang sử dụng phương pháp dạy học kiểu thả nuôi.
- Chương trình học thế mà vẫn còn ít, cậu điên rồi hay sao?
Lee khó có thể tin nhìn Albert, tựa như hắn vừa tung ra một lời nguyền kỳ quái nào đó.
- ở trong trường học Muggle, chương trình học ít nhất phải gấp rưỡi chỗ này.
Sau khi Albert suy nghĩ liền đoán được nguyên nhân. trong trường thì cũng chỉ có mấy vị giáo sư, nếu mỗi một liên cấp đều học một tuần 2 tiết, nếu hai học viện học chung một lớp thì một liên cấp sẽ cần 4 tiết một tuần, nhân với 7 liên cấp có nghĩa là mỗi một giáo sư cần phải dạy 28 tiết 1 tuần. Thứ bảy cùng chủ nhật đều không học thì lịch dạy của năm ngày còn lại trong tuần đều bị xếp đầy. Nếu mà tính như vậy thì việc này thật ra cũng không phải không có lý.
- Đang suy nghĩ gì đấy.
George hỏi.
- Không có gì, đi tiếp tục tìm phòng học.
Albert đem thời khóa biểu nhét vào trong túi, dẫn đầu đi về hướng cầu thang cẩm thạch. Trước mắt bốn người đã tìm được phòng học môn biến hình cùng phòng học môn lịch sử phép thuật, ở lầu 2 còn có phòng tắm bỏ hoang. hắn còn nhớ chỗ đó là cửa vào phòng mật thất của Slytherin, bên trong có một con tử xà nguy hiểm, bởi vì là phòng tắm nữ cho nên bốn người chỉ đi ngang qua cũng không định đi vào tránh cho bị người khác hiểu lầm.
Sau khi có chút thu hoạch ở lầu 4, gần hành lang phòng học môn bùa chú bốn người phát hiện một cái mật đạo ở phía sau một tấm thảm treo tường, phía kia của mật đạo là hành lang để những bộ áo giáp gần phòng truyền thống của trường.
- Mình có cảm giác tất cả thảm treo tường ở Hogwarts đều cất giấu mặt đạo.
sau khi Lee đi ra khỏi mật đạo hắn nói giỡn. không có cách nào, hôm nay bọn họ phát hiện mật đạo đều giấu của phía sau thảm treo tường, nếu như có suy nghĩ như vậy cũng không kỳ quái.
- Mình dám nói phần lớn mọi người cũng có thể tìm tới mấy cái mật đạo này.
George có chút thất vọng nho nhỏ, hắn hi vọng có thể tìm tới mật đạo bí mật hơn mà người khác không thể nào tìm ra. Albert đề nghị.
- Chúng ta sẽ tìm được, vào xem một chút đi vào phòng truyền thống.
thật ra hắn có chút hiếu kỳ những huy chương cùng những chiếc cúp này có phải hay không đều làm bằng bạc hoặc vàng.
- George, Fred , nhìn này.
Lee chỉ chỉ một cái tủ nói.
- Mình nhớ được Charlie là anh trai cậu đi, anh ấy là đội trưởng đội bóng còn lấy được cúp Quidditch nữa.
- Đó là chuyện charlie tham dự đội bóng không lâu, hắn một mực hi vọng có thể lấy được thêm một cái cup Quidditch nữa trước khi tốt nghiệp.
- Đúng vậy nha, bất quá hắn mới chỉ lấy được một lần cúp vô địch.
George nhìn một dàn cúp thuần một màu Slytherin có chút buồn rầu. Gryffindor tranh đấu cùng Slytherin chưa bao giờ thắng.
- Slytherin luôn không chừa thủ đoạn để đạt được chiến thắng.
Fred phụ họa nói.
- Percy nói một khi Slytherin bị tuột khỏi hạng nhất bọn chúng sẽ không chừa thủ đoạn nào để nhằm vào học viện dẫn trước mình, Snape sẽ càng thiên vị học sinh của hắn, Snape chưa bao giờ trừ điểm của bọn chúng. trong trường học rất nhiều học sinh đều không thích hắn, đều gọi hắn là lão dơi già.
sau khi Albert nghe cặp sinh đôi nói nhất thời không biết làm sao, tuy là đang nói giỡn nhưng đừng có đem cứt đái gì đều hướng trên đầu Percy mà đổ, hắn thế nào cũng là anh trai của ngươi, mà không phải hiệp sĩ đổ vỏ nha.