Những chiếc cúp mà Hogwarts đạt được cũng không ít. Albert tại phòng truyền thống còn tìm được cup cuộc thi đấu tam Pháp Thuật, cúp của cuộc thi đấu cờ phù thuỷ, nồi nấu quặng vàng của giải đấu cuộc thi độc dược của các trường phép thuật, huy chương của cuộc thi sáng tạo luyện kim thuật quốc tế.... Đương nhiên còn có voldemort... Cũng chính là Tom – Riddle, giải cống hiến đặc thù cũng có thể tìm tới được ở trong này.
- Mình ước là có thể đạt được một cái cúp được đặt ở trong này là tốt rồi.
Lee nhìn đống cúp ở trong tủ vẻ mặt đầy sự hâm mộ cùng kính nể.
- Mình cảm giác Albert có thể có cơ hội, nếu là cậu hay là thôi đi.
Mỗi tên sinh đôi đều ôm lấy tay của Lee, đặt tay lên vai hắn cười ha hả an ủi.
- Tương lai ai cũng không thể nói trước.
Albert thuận miệng an ủi.
- Nói không chừng cậu cũng có thể đạt được một cái cúp gì đó được đặt ở trong này, cái giải thưởng cống hiến đặc thù kia cũng rất đơn giản, chỉ cần cậu và cụ Dumbledore thương lượng một chút quyên cho trường học 5.000 hay 10.000 galleon, cụ nhất định sẽ giúp cậu làm một cái.
Ba người nghe vậy đều không khỏi nhăn mặt, cái gì gọi là quyên cái 5.000 hay 10.000 galleon, tại sao cậu có thể tùy tiện nói ra những lời này, đây chính là galleon nha, trong túi cặp sinh đôi cũng không có lấy một quả galleon, bọn họ thậm chí hoài nghi bán tất cả tài sản nhà chúng đi có khả năng cũng không có được nhiều tiền như vậy. Lee thoát khỏi sự kìm kẹp của cặp sinh đôi hỏi ngược lại.
- Chẳng lẽ cậu không có hi vọng....
- Thật ra mình càng tò mò có thể đạt được bao nhiêu tiền thưởng hơn, còn những thứ khác với mình đều là hư ảo.
Albert lắc đầu cắt đứt câu nói của đối phương, so với vinh dự hắn càng coi trọng tiền vàng, tiền tài mới là đồ vật chân thực nhất, đặc biệt là thời đại trước kia của hắn, có câu có tiền mua tiên cũng được, còn có câu đồng tiền đi liền sức mạnh....
- Đừng có nhìn mình như vậy, mình chỉ là khá thực tế mà thôi.
Albert than nhẹ một tiếng, vội vàng lảng sang chuyện khác.
- Đi thôi, lên lầu 5, mình có dự cảm thư viện rất có thể ở tại tầng 5.
- Cậu nói đúng, tiền là thứ tốt, mình chán ghét cảnh nghèo khó.
Sinh đôi đưa mắt nhìn nhau cũng không có phủ nhận điều Albert nói, phải nói không có người nào thích sự nghèo khó, đặc biệt là anh em nhà Weasley có gia cảnh không tốt lắm, chúng càng cảm nhận rõ ràng quan điểm này.
bốn người xô xô đẩy đẩy đi tới tầng năm, đúng thật là bọn họ tìm được thư viện, chỉ là trong thời gian này thư viện còn chưa có mở cửa.
- Đi tới những chỗ khác nhìn một chút.
Albert đề nghị. đây là một lựa chọn tương đối sáng suốt, bởi vì bốn người lại tìm được cửa của một mật đạo ngay tại một tấm gương phía sau một bức tượng người.
- Các trò làm gì ở chỗ này?
Trong khi bọn họ kiểm tra cửa vào, Snape lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở sau lưng bốn người.
- Chúng em đang tìm đường tắt, thưa giáo sư.
Albert lại không có quá để ý đến mặt mũi âm trầm của đối phương, người phía trước mặt mình là ai hắn đương nhiên có thể đoán được.
- Đường tắt.
Snape nhìn chằm chằm cặp mắt của Albert nhưng Albert xoay người không nhìn thẳng vào đối phương.
- Chúng em cho là chỗ này có đường tắt thông đến những chỗ khác.
Mọi người đều biết cách đơn giản nhất để phòng bị người khác sử dụng bế quan bí thuật đối với mình đó chính là không để cho đối phương nhìn được ánh mắt của mình.
- Úi rồi mở ra rồi.
Tấm gương bỗng nhiên trượt sang một bên lộ ra một cái cửa mật đạo.
Snape thấy vậy không khỏi nhíu mày, định chuẩn bị mở miệng nói gì đó nhưng bị Albert cắt đứt.
- Đúng rồi thưa giáo sư, giáo sư có thể để cho em chụp một tấm hình không?
Albert giơ lên camera hỏi rất có thành ý. không chỉ có Snape, liền ba người bạn đều hóa đá trước câu hỏi của hắn. sắc mặt của Snape không thay đổi nhìn chằm chằm Albert, người kia thì từ đầu đến cuối duy trì một nụ cườ, hoàn toàn không thấy ánh nhìn chết chóc đến từ Snape.
- Thưa ngài không thể được sao?
Albert lại hỏi một lần nữa.
- Nếu như các trò có thời gian để đi lang thang....
- Không giáo sư, chúng em không có ở chỗ này đi lang thang.
Albert nghiêm túc nói.
- Chỉ là tranh thủ thời gian rảnh nhanh chóng biết được vị trí của các phòng học, đối với bất kỳ một học sinh năm nhất nào thì đây là điều rất cần thiết, chung quy Hogwarts không có phát bản đồ cho bọn em, những đường tắt của lâu đài có thể phòng ngừa tân sinh đến muộn học.
Lần này Snape cũng không thể nói nốt câu vừa nãy, ba người bên cạnh lại tiếp tục hóa đá. tại sao hắn có thể nói hùng hồn đến như vậy ,nhưng mà nghe thì có chút đạo lý, xác thực lâu đài Hogwarts giống như một mê cung, trường học cũng không cho học sinh phát bản đồ, lại còn không cho phép chúng ta đi làm quen lâu đài một chút sao.
Đôi môi của Snape run run, con mắt lạnh lùng nhìn chằm Albert.
- Nếu như trò rất rảnh vì sao không đem quyển ‘1000 thảo dược phép Thuật và nấm mốc phép Thuật’ ra đọc vài lần, vào giờ học lần sau ta sẽ đặt câu hỏi cho trò, hiện tại lập tức lập tức biến mất trước mắt ta.
- Như vậy, thứ sáu gặp lại giáo sư.
Albert cười híp mắt phất tay kéo mấy pho tượng đá bên cạnh quẹo vào hành lang và biến mất.
- Oa… bồ lại còn muốn chụp hình Snape.
Cặp sinh đôi đồng loạt hướng Albert dơ ngón tay cái lên, không nhịn được cười nói.
- Cậu lại còn dám chính diện cãi lời hắn, cậu không biết sao hắn rất nổi danh là...
- Mình cũng không có cãi lại hắn, mình chỉ nói sự thật.
Albert sẽ không thừa nhận chút nào, hắn nào có cãi Snape, chỉ là hắn nói ra sự thật mà thôi.
- Đúng, đúng, chính là sự thật.
George gật đầu liên tục. Đến cả ba người không thừa nhận cũng không được, đó chính là sự thật, cho nên Snape cũng không thể bắt bẻ hắn.
- Đúng rồi cậu vừa mới nói Snape nổi danh cái gì?
Albert độ chủ đề hỏi.
- Nổi danh vô lý.
George không nhịn được bật cười.
- Nhưng mà vẻ mặt của hắn lúc nãy rất là buồn cười.
- Các cậu nói xem cái lối đi kia đi thông đến nơi nào?
Lee thì càng tò mò vấn đề này hơn.
- Không biết, buổi chiều nếu có thời gian rảnh rỗi có thể đi xem một lần nữa.
Lúc này Albert phát hiện hệ thống lại xuất hiện một nhiệm vụ mới.
‘Thằng tiểu tử muốn chết’
‘Snape là một trong những giáo sư không được học sinh những học viện khác hoan nghênh, ngươi đã thành công trêu đùa đối phương một lần, vì sao không đem hành động vĩ đại này tiếp tục nữa đây’
‘độ hoàn thành nhiệm vụ: 1/5 ‘
‘khen thưởng nhiệm vụ: 2000 điểm kinh nghiệm”
Thật đúng là tên tiểu tử muốn chết nha. Fred bỗng nhiên nói:
- Đúng rồi, cái kia cậu tính làm sao bây giờ?
- Cái gì?
Albert Không hiểu hỏi lại.
- Chính là trả lời câu hỏi nha.
Lee nhắc nhở.
- Snape không phải nói tiết đầu tiên sẽ gọi cậu trả lời câu hỏi sao?
- Không việc gì, chỉ là trả lời câu hỏi mà thôi, chỉ cần kiến thức không ra khỏi quyển ‘một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật’ thì sẽ không có vấn đề lớn gì.
Albert đối với trí nhớ của mình vẫn rất là tự tin, trả lời câu hỏi gì đó tất cả chỉ đều là mưa bụi.
- Suýt chút nữa mày quên chuyện này, mình bỗng nhiên có chút mong đợi tiết độc dược thứ sáu tuần sau.
Ba người trố mắt nhìn nhau, nhớ lại vị trước mắt này chính là có trí nhớ siêu cường, tư duy cũng cực tốt, ứng đối những câu hỏi của Snape cũng không thành vấn đề.
- Nếu cậu toàn bộ đáp đúng Snape sẽ cộng điểm cho mình sao?
Fred ỗng nhiên nói.
- Chắc chắn sẽ không.
Albert nói rất chắc chắn.
- Mình cũng nghĩ vậy, đến lúc đó tất cả mọi người có thể thấy rõ hắn là một giáo sư như thế nào.