Mục lục
Trở Thành Nhà Giả Kim Trong Thế Giới Harry Potter
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gần tới giữa trưa, lâu đài Hogwarts yên lặng cả đêm lại một lần nữa bùng lên sức sống..

Albert có thể tình cờ gặp được nhau học sinh khác ở hành lang hoặc trong những lối đi nhỏ. Chỉ có thể nói nằm ỳ là bản tính trời sinh của phần lớn mọi người, đặc biệt là cuối tuần không có việc phải dậy sớm đa phần mọi người muốn ngủ thêm chốc lát.

Bên ngoài tòa lâu đài mưa nhỏ vẫn bay bay, khá nhiều học sinh ngồi trong lễ đường nói chuyện phiếm, còn có số rất ít kẻ xui xẻo không kịp thời hoàn thành bài tập về nhà thì đang bận chép bài cho kịp.

Trên đường thăm dò tòa lâu đài, cặp sinh đôi Weasley cùng Lee cũng không kiên trì nổi, dẫn đầu bãi công, bất quá Albert vẫn bỏ ra một buổi sáng đem tòa lâu đài rộng lớn này đi dạo một lần, còn dùng máy ảnh chụp không ít cảnh thú vị. Sau khi đi dạo xong một vòng, lúc trở lại đại lễ đường hắn cảm thấy bắp chân của mình ê ẩm đau.

Thu hoạch của chuyến đi này tương đối khá, bằng vào trí nhớ của mình Albert đem bản đồ tòa lâu đài vẽ ra đại khái.

Mặc dù nghe những người khác nói đến thứ sáu hàng tuần, một ít cầu thang ở tòa lâu đài sẽ phát sinh biến hóa, nhưng đó là chuyện của thứ sáu tuần sau, Albert cũng không để trong lòng, đến lúc đó tự nhiên sẽ có phương án giải quyết.

Đáng nhất tới chính là nhiệm vụ thăm dò tòa lâu đài Hogwarts tiến độ đã đạt tới 26,7%.

- Làm sao lại chỉ có một mình cậu, ba người còn lại đâu?

Angelina cùng một nữ sinh hướng bên này đi tới, ngồi vào ghế đối diện Albert, cùng Albert lên tiếng chào hỏi.

- Khi đi dạo lâu đài được nửa đường thì sủi mất.

Albert lấy một ổ bánh mì đặt lên đĩa, hắn chuẩn bị làm cho mình một miếng sandwich.

- Ba tên kia đoán chừng là tìm được cái gì đó thú vị, đưa cho mình lọ mứt việt quất, cảm ơn.

- Bản đồ tòa lâu đài của cậu vẽ thế nào rồi, có thể cho mình mượn nhìn một chút không?

Angelina đem lọ mứt bên phải đẩy tới, đưa ngón tay chỉ vào tấm da dê bên cạnh Albert.

- Mình nghĩ là cậu nên đi dạo quanh tòa lâu đài một chút, đây là một trong những thú vui của tân sinh.

Albert tiện tay đem tờ giấy da dê đưa cho thiếu nữ đối diện, thuận tay cầm lấy lọ mứt việt quất.

- Đây là cái gì?

Alicia đưa đầu tới nhìn chằm chằm vào tấm bản đồ được phác thảo đơn giản hơi nhíu mày. Cô bé nhìn có chút hoa mắt, nhưng cũng có thể thấy được một ít lối đi bí mật cùng phòng học được đánh dấu, nơi nào cần chú ý, bậc thang nào cần phải nhảy qua.

- Đúng rồi, đây là thời khóa biểu của bọn mình.

Albert lại sao chép ra hai phần thời khóa biểu đưa cho hai cô bé đối diện.

- Đây là phép thuật gì?

Angelina tò mò hỏi.

- Bùa nhân đôi, có thể đem một thứ biến thành hai.

Alicia được sinh ra trong một gia đình phù thủy, nhìn cái liền nhận ra thần chú mà Albert sử dụng. Cũng không phải là toàn bộ những gia đình phù thủy đều giống như nhà Weasley chọn lựa chính sách thả nuôi, Alicia từ nhỏ đã tiếp xúc qua giáo dục phù thủy rất tốt, khởi điểm của cô bé so với đa số học sinh đều cao hơn một chút.

- Một bùa chú rất hữu dụng, có phải không?

Albert nhìn hai người chớp chớp mắt tiếp tục nói.

- Có nó cũng không cần phải chép bài trên lớp, chỉ cần tìm người khác mượn một phần.

Alicia dùng cái mắt quái dị nhìn Albert, luôn cảm thấy cách suy luận của thằng này cùng người khác không giống nhau.

- Có thể làm một phần cho mình không, như vậy mình liền không cần phải lo lắng sẽ không tìm được phòng học.

- Cậu sẽ không lo lắng bản đồ vẽ sai sao?

Albert hỏi ngược lại.

Allicia nói một cách đương nhiên:

- Mình đương nhiên sẽ đích thân đi xác nhận qua một lần.

Albert nhìn về phía Angelina.

- Cậu có muốn một phần không?

- Cảm ơn.

Angelina cười nói.

Lâu đài Hogwarts xác thực không nhỏ, học sinh mới rất dễ bị lạc đường, có bản đồ của Albert ít nhất có thể biết bản thân nên đi chỗ nào, buổi học đầu tiên mà tới trễ thì đó không phải là ấn tượng tốt lành gì.

- Lại nói, mình nhớ được cậu đến từ gia đình Muggle đi.

Anlicia thu hồi bản đồ mở miệng hỏi.

- Làm sao cậu có thể nắm giữ được nhiều lời nguyền như vậy, mình dám nói phần lớn học sinh mới cũng không biết được nhiều thần chú như cậu.

- Trước khi nhập học mình đã luyện tập phép thuật rất nhiều, phần lớn thần chú cũng rất đơn giản.

- Albert phết mứt việt quất nên miếng bánh mì, cắn một miếng lớn. Tuy mùi vị cũng không tệ lắm, nhưng cả ngày ăn những thứ đồ này thực sự có chút chịu không nổi.

- Đơn giản???

Hai người nhìn vào mắt nhau chợt cảm thấy một sự áp lực vô hình.

Khi có được cây đũa phép thuộc về mình, phần lớn tân sinh cũng sẽ nếm thử sử dụng phép thuật trong sách. Angelina cùng Alicia tự nhiên cũng không ngoại lệ, các nàng đều học được một chút phép thuật đơn giản nhưng tuyệt đối không có nhẹ nhàng linh hoạt như Albert nói.giọng điệu kia giống như là học phép thuật cũng nhẹ nhõm như ăn miếng bánh mì kia vậy.

Tiêu diệt xong miếng bánh mì phết mứt việt quất, Albert lại làm miếng sandwich cho mình. Người Anh thì luôn không để ý đến bữa trưa, Hogwarts tự nhiên cũng không ngoại lệ, bánh mì khoai tây mãi mãi là món chính ở nơi đây. Bữa trưa hôm nay có bánh mì, khoai tây nghiền, salad rau củ, dăm bông, dĩ nhiên còn không thể thiếu được một ấm trà sữa lớn hoặc là nước bí đỏ. Albert giải quyết xong sandwich dăm bông, lại lấy hai miếng khoai tây chiên. Đi dạo ở trong lâu đài một buổi sáng bụng của hắn cũng đã sớm dính vào lưng.

Lại nói, trong bữa cơm không ngờ lại không thấy bóng dáng ba tên kia đâu, cũng không biết là chạy đi đâu chơi bời rồi.

- Thật hoài niệm bữa cơm châu á.

Albert nhỏ giọng lấm bẩm một câu, lại tiếp tục vùi đầu tiêu diệt đĩa khoai tây chiên. Khoai tây là một trong những món chính của người Anh, những năm gần đây hắn gần như ngày nào cũng ăn. Người ở cái đất nước này thậm chí có thể sử dụng khoai tây làm ra 100 món ăn không trùng nhau.

Tuy nói khoai tây không khó ăn nhưng bữa nào cũng ăn thì thực sự có chút không chịu nổi.

- Mì ý ăn thật ngon.

Angelina phụ họa nói.

- Mình đã ăn nhiều lần, mùi vị đó làm cho người khác hoài niệm.

- Đồ ăn nước Anh thật khiến người ta thất vọng, hơn nữa chủng loại cũng không đa dạng, đầu bếp ở nơi này chưa bao giờ nghiêm túc nghiên cứu một chút cách làm đồ ăn.

Albert rót cho mình một ly trà sữa uống một ngụm, rủa xả:

- Mình nhớ ngày xưa đã từng ăn một bàn ăn toàn bánh mì da cá nướng, cùng hương thảo rắc muối biển.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, rất hứng thú nghe Albert rủa xả các loại thức ăn hại não ở nước Anh. Tỉ như cha hắn thích sandwich kẹp sợi khoai tây, cả nhà thì chỉ có bà nội thích marmite.... Albert còn nhớ lần đầu tiên nếm marmite, mùi vị đó thật là địa ngục, thứ mùi đó thật là làm cho người ta cả đời khó mà quên được.

Nếu như cứng rắn muốn hình dung vậy mùi vị của nó hẳn là giống như sự hỗn hợp của lô hội và đậu hũ thúi, từ đó Albert đối với marmite là kính nhi viễn Chi.

Nếu như các cậu cảm thấy hứng thú, khi lễ giáng sinh mình sẽ gửi cho mỗi người một phần làm quà.

- Khụ khụ.

Alicia cảm thấy mình hoàn toàn không muốn ăn nữa.

- Không cần, cảm ơn, mình vẫn muốn ăn loại thức ăn bình thường, tránh sau này khi thấy được mứt quả liền buồn nôn.

Uống xong trà sữa, kết thúc bữa trưa, Albert ngồi ở trên bàn ăn kiểm tra ảnh mà bản thân chụp được lúc trước. Có áo giáp kỵ sĩ, phong cảnh lâu đài, có một bức chân dung của một người đàn ông, một cái pho tượng với biểu cảm rất là khoa trương.... Những hình ảnh này có thể mô tả được một góc của Hogwarts.

Khi thấy Albert đang chọn hình, Angelina Kỳ thực rất muốn rủa xả một câu “ngươi thực không phải là học sinh đi học, mà giống như là du khách đi tới thăm lâu đài Hogwarts vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK