Đám học sinh không cần phải chờ lâu giáo sư McGonagall đã trở lại, bà để cho học sinh xếp thành một hàng sau đó dẫn đầu mọi người đi vào đại sảnh đường. đại sảnh đường của Hogwarts, rất lớn để bốn chiếc bàn rất dài ngồi đầy học sinh, trên đầu mọi người có hàng trăm cây nến lơ lửng, chiếu ánh sáng soi rọi cả lấy đường.
Những cây nến đó cũng là một đồ vật phép thuật, nếu không cả trăm ngàn cây nến cùng nhỏ nến xuống đầu học sinh quả thực không đẹp chút nào.
Khi trong đầu Albert tuôn ra đủ các loại ý tưởng cổ quái, đội ngũ đã tới giữa bốn hàng ghế, một chiếc ghế được đặt trước mặt bọn chúng, bên trên chiếc ghế đặt một cái mũ chóp nhọn vừa bẩn vừa nát nghe nói đây là cái mũ của Gryffindor.
“ sao không ai chịu bỏ ra vài giây để rửa sạch cái Mũ Phân Viện này cơ chứ”.
Albert nhìn cái mũ với vẻ mặt ghê ghê, bởi vì cái mũ thực sự quá bẩn rồi, có lẽ là trong cả 1000 năm qua không có ai rửa cái mũ này qua một lần, thật là không chịu nổi.
khi Albert lấy lại tinh thần thì Mũ Phân Viện đã theo thông lệ hát một ca khúc trong tiếng vỗ tay của mọi người, bài ca chào mừng của cái mũ không có gì đặc sắc, có lẽ trong năm qua nó đã dành đa số thời gian vào việc nghĩ xem có nên tẩy rửa chính mình một lần không.
Giáo sư McGonagall cầm lấy một cuộn giấy bằng da dê, bắt đầu tiến hành chỉ đích danh. đương nhiên, Albert là kẻ đầu tiên bị điểm danh, ai bảo chữ cái đầu của hắn là ‘A’ đây. dưới con mắt của mọi người, Albert đi lên trước ngồi ở trên ghế mặc cho giáo sư McGonagall đem cái mũ đặt ở trên đầu hắn.
‘Mũ đại ca, mũ đại ca, tôi không đi Slytherin, không Slytherin’.
mặc dù hắn biết khả năng vào Slytherin rất nhỏ, nhưng hắn vẫn là nhẹ giọng đọc vài câu phòng ngừa chính mình không cẩn thận ngã vào trong hố cư…..
- Ừ, rất khó, nhìn thấy người rất có dũng khí, tâm địa cũng không xấu, khá trượng nghĩa, cũng không thiếu khuyết trí tuệ.
Mũ Phân Viện hỏi hắn.
- Ngoại trừ Slytherin, ngươi muốn đi chỗ nào?
Albert nhất thời hết ý kiến, đây không phải là việc của ngài sao, đại ca. có lẽ ý tứ của cái mũ là loại trừ Slytherin, học viện nào cũng thích hợp với mình sao.
- Ồ ta nhớ người đã làm ra lựa chọn như vậy.... Gryffindor.
Khi mũ phân viện kêu lên ‘Gryffindor’, Albert cũng biết cái gọi mà nó bảo là hắn đã lựa chọn là cái gì. nếu như gặp ở trong khoang tàu không phải là anh em sinh đôi cùng Lee mà là học sinh của hai học viện khác. hắn hẳn là sẽ đi học viện khác đi. Mũ Phân Viện cuối cùng giúp hắn làm ra lựa chọn, chung quy Albert còn muốn ở trong học viện nghỉ dưỡng 7 năm, hắn cũng không muốn trở thành Hermione, ban đầu đến một người bạn cũng không có.
nếu như vậy thì thật sự quá bi kịch.
đương nhiên, còn có trốn ngủ đi đêm, anh em sinh đôi không thể nghi ngờ là đồng bạn tốt nhất.
Sau khi mũ phân viện kêu lên Gryffindor, cái bàn ở bên trái dưới cùng bộc phát ra một tiếng hoan hô. bất quá trong đội ngũ sinh viên mới, anh em sinh đôi cùng Lee đều không khỏi há hốc mồm, căn bản không nghĩ được Albert sẽ được phân đến nhà Gryffindor,nó phải vào nhà Ravenclaw chứ.
Khi giáo sư McGonagall lấy cái mũ ra khỏi đầu Albert, hắn liền hướng đến chỗ hoan hô đi đến, phía trước của cái bàn dài để trống không, hiển nhiên là chuẩn bị cho tân sinh. khi Albert đi qua, có mấy người đứng lên bắt tay hắn, trước ngực đối phương có mang theo huy hiệu, đoán chừng là huynh trưởng hoặc là thủ lĩnh học sinh.
hắn bắt tay từng người một, ai cũng mỉm cười đáp lại, nghi thức phân viện vẫn còn tiếp tục, khi mũ phân viện kêu tên Slytherin, hắn lại lần nữa đem sự chú ý hướng về mũ phân viện. khi giáo sư McGonagall đọc lên ‘Cedtic Diggory’, hắn tò mò quan sát vị thiếu niên đóng vai con tốt thí bên trong chuyện tiểu thuyết.
Đối phương rất đẹp trai, khó trách sẽ được nhiều nữ sinh yêu mến như vậy. hắn cũng không biết được đối phương sau này có thể hay không tiếp tục dẫm vào tấn bi kịch, chung quy lần này có con bướm nhỏ là chính mình đi tiên phong.
Không có gì đáng ngạc nhiên, anh em sinh đôi nhà Weasley quả nhiên cũng được phân vào nhà Gryffindor, một cậu con trai cũng tóc đỏ tỏ ra rất vui hướng về anh em sinh đôi, vẫy tay rất nồng nhiệt.
Albert cẩn thận nhìn hắn một chút, hẳn là Percy Weasley trong truyền thuyết.
Khi anh em nhà Weasley thân viện xong thì nghi thức phân viện cũng kết thúc. giáo sư McGonagall cầm cuộn giấy da dê và chiếc mũ phân viện rời đi, chiếc ghế dựa cũng từ từ biến mất.
- Hú chúng mình còn tưởng cậu chắc chắn sẽ được phân đến nhà Ravenclaw.
bất kể là anh em sinh đôi vẫn là Lee đều dùng vẻ mặt rất khoa trương nhìn chằm chằm Albert, phảng phất như đang nhìn một động vật cực kỳ quý hiếm, tên này không có bị phân đến Ravenclaw!
chắc là chiếc mũ phân viện bị hỏng rồi.
- Rất kỳ lạ sao?
Albert đối với cái này không phản đối.
- Đúng rồi, mình vừa mới phát hiện một bí mật liên quan tới cái mũ phân viện.
Lee tò mò hỏi.
- Bí mật gì.
- Nói ra sẽ không còn là bí mật nữa.
Albert không tính nói cho bọn chúng biết.
- Đây cũng là nguyên nhân mình được phân đến nhà Gryffindor.
Albert đưa mắt nhìn về phía mọi người nhà Gryffindor, không khỏi lắc đầu thầm nghĩ.
“Mình cũng đã nói rõ ràng như thế lại không có ai đoán được, đúng là không hổ là nhà Gryffindor. Bất quá, tất cả mọi người cũng không quan tâm đến cái gọi là bí mật này, sau khi phân viện kết thúc liền đến phiên cụ Dumbledore đọc diễn văn, sau đó chính là nới rộng thắt lưng bắt đầu ăn bữa tiệc khai giảng.
- Hoan nghênh....
Cụ Dumbledore tươi cười mà nhìn dám học sinh bên dưới, dang hai tay về phía họ.
- Hoan nghênh mọi người quay trở lại Hogwarts, một học kỳ mới đã bắt đầu, trước khi bắt đầu bữa tiệc, tôi muốn nói mấy câu đó chính là ngu đần, mít ướt, vặt vãnh, véo, cảm ơn mọi người.
vẫn là mấy câu nói ấy, chênh lệch a, đây chính là chênh lệch, so với những lão già khi khai giảng nói nhảm hết năm này qua năm khác, vẫn là cụ Dumbledore biết tâm tư của học sinh, biết rõ tất cả mọi người không có kiên nhẫn nghe hắn nói nhảm.
Albert nghiêng đầu dò hỏi mấy tên huynh trưởng bên cạnh.
- Mọi người có biết ý nghĩa mấy câu nói vừa rồi không.
Bị Albert hỏi, vị huynh trưởng kia vẻ mặt cứng đờ, hiển nhiên cũng không biết trả lời câu hỏi này như thế nào. giờ khắc này tên huynh trưởng đột nhiên cảm giác vừa nãy anh em nhà Weasley nói đúng, tên là hẳn phải đi nhà Ravenclaw mà không phải ngồi ở nhà Gryffindor.
- Xem ra là ngồi đây không có ai biết, chỉ có thể đi hỏi bản thân cụ hay sao.
Albert lẩm bẩm nói.
Mấy câu nói này dù là ở trong tiểu thuyết harry potter cũng là một chuyện bí ẩn không có lời đáp, mấy người bên cạnh nghe vậy khóe miệng giật giật một cái, cũng không biết nói cái gì vào trường hợp này. tên này dự định đi hỏi trực tiếp cụ Dumbledore hay sao.
Dù học sinh Ravenclaw cũng không như ngươi, muốn biết đến tường tận như vậy, đây tuyệt đối là một lão ưng nằm vùng trong bầy sư tử. này mọi người nhanh tới đây đem tên này ném tới bàn bên cạnh đi.
không để ý những ánh mắt cổ quái của mọi người, Albert rơi vào trầm tư, ở đời trước trên internet mấy câu nói này cũng có mấy loại giải thích, có người cho là mấy từ Latinh này ý nghĩa là ‘nguyện Merlin phù hộ ngươi’.
đương nhiên cũng có người cho đó là bốn cái thái độ của bốn học viện:
học sinh nhà Ravenclaw cho là không vào nhà Ravenclaw thì đều là ngu ngốc
học sinh nhà Gryffindor cho là không vào nhà Gryffindor bọn họ thì đều là loại khóc nhè
học sinh nhà Slytherin cho là phù thủy hỗn huyết hoặc là máu bùn thì đều là đồ vô dụng, thừa thãi
học sinh nhà Hufflepuff thì hi vọng những học sinh ở học viện khác có thể điều chỉnh tác phong làm việc của chính mình
cho đến bây giờ chân tướng tột cùng là gì Albert cũng không biết, có lẽ hắn sẽ có cơ hội biết rõ chân tướng: hỏi thẳng cụ Dumbledore là được.
trên nóc nhà của đại lễ đường bỗng nhiên có một tia chớp vắt ngang cùng với đó là một tiếng sấm nổ cực lớn.
Cụ Dumbledore nâng ly lên, tuyên bố bữa tiệc bắt đầu.
- Được rồi mọi người, cứ nọng vô nhiệt tình.
Chén đĩa trên bàn bỗng chốc chất đầy thức ăn.