Sau khi Albert tỉnh lại, không gian trong ký túc xá là một mảnh đen nhánh, ngoài cửa sổ mơ hồ truyền tới tiếng mưa rơi, trận mưa từ tối hôm qua đến bây giờ còn không dừng lại. Albert ngồi dậy từ trên giường, đưa tay che miệng ngáp một cái, đều tại giấc mơ kỳ quái ngày hôm qua, khi tỉnh dậy cảm giác thân thể mệt mỏi rã rời. hơn nữa hắn dậy quá sớm, ba tên bạn cùng phòng vẫn còn đang ngủ.
Albert đưa tay sờ về phía đầu giường cầm lên đũa phép nhẹ giọng niệm chú:
- lumos.
trên đầu đũa phép tản ra ánh sáng nhợt nhạt, hắn đưa đũa phép đến chỗ để chiếc đồng hồ bỏ túi, giờ là 5 giờ 40 phút, quả nhiên mình đã dậy quá sớm.
Albert tắt ánh sáng trên đũa phép, một lần nữa nằm lại trên giường chiếc đồng hồ bỏ túi chảy từ tay hắn xuống chiếc chăn, đây là món quà mà Luke mua cho hắn, mừng hắn nhận được thư nhập học từ Hogwarts.
nếu tỉnh, Albert cũng không có ý định ngủ tiếp, một lần nữa ngồi dậy, duỗi người một cái đẩy chăn đi tới bên cửa sổ. hắn mở chốt cửa, kéo cửa sổ nhìn ra bên ngoài, một trận gió thổi vào mặt.
Albert không khỏi rung mình một cái liền tỉnh ngủ, ngoài trời mưa không phải rất lớn, nhưng bên ngoài còn đen kịt một màu, cả tòa lâu đài đều bao phủ trong màn mưa mông lung.
Albert vỗ nhẹ gò má của chính mình, nhẹ giọng thì thầm:
- một cuộc mạo hiểm vĩ đại.
đóng lại cửa sổ, Albert trở lại mép giường, từ trong vali lấy ra áo choàng mặc vào, lại cầm đồng hồ bỏ túi cùng đũa phép nhét vào trong túi áo, hắn lại đi vào phòng tắm, thuận tiện ném quần áo vừa thay vào trong giỏ xách, các gia tinh sẽ giặt sạch sẽ quần áo, sau đó đặt ở trên giường của hắn.
Như đã nói qua, cuộc sống học sinh ở Hogwarts thật sự không tệ, rất nhiều chuyện đều không yêu cầu học sinh tự làm, chỉ cần an tâm học tập phép thuật là được.
phòng sinh hoạt chung rất yên tĩnh, chỉ có một con ma nữ ngồi trên ghế sofa đọc sách. vì nghe thấy tiếng bước chân nên ngẩng đầu nhìn Albert rồi lại tiếp tục cúi đầu xem sách của mình.
Albert không đi quấy rầy con ma, mặc dù hắn muốn cùng đối phương trò chuyện một chút bất quá cuối cùng vẫn bỏ qua. chính hắn lúc đang đọc sách cũng rất ghét bị người khác quấy rầy.
Albert không có ở lại phòng sinh hoạt chung, chờ dịp mọi người còn không có thức dậy liền đi dạo quanh lâu đài một chút, thuận tiện đi tìm phòng theo yêu cầu trong truyền thuyết.
đẩy bức tranh của bà béo ra, Albert khom mình bước ra khỏi cửa, bà béo vẫn còn mặc một bộ quần áo ngủ, đôi mắt còn híp lại mà nhìn học sinh rời đi. nàng hỏi:
- cậu định đi đâu.
- Đi dạo.
Albert nhìn về phía hành lang tối tăm, dơ lên đũa phép tiếp tục đi tới, lần này hắn không tính đi con đường tối hôm qua mà là chuẩn bị đi đến những chỗ khác. có lẽ chính bởi vì trời đang mưa, hành lang lộ ra âm u cùng ẩm ướt rất giống phim ma, bên trong lâu đài âm trầm lúc nào cũng có thể sẽ có con ma chui ra từ những vách tường đem người hù chết.
trên thực tế trong tòa lâu đài Hogwarts quả thật có ma, hơn nữa số lượng còn không ít, coi như hiện tại có một con ma chui ra từ trong vách tường cũng không tính là chuyện lạ.
Vừa mới đi qua khúc cua, Albert liền nhìn thấy cầu thang đá ngày hôm qua, lần này hắn không có đi xuống mà tiếp tục đi tiếp, lại quẹo qua một cái hành lang. Albert phát hiện phía trước để một cái bình hoa lớn, sau khi ngó trái phải hắn tìm được tấm thảm treo tường thêu hình con quỷ lùn múa ba lê.
- Xem ra vận khí của mình không tệ.
Albert bước nhanh hơn đi tới trước tấm thảm treo tường, giơ lên đũa phép, mượn ánh sáng phía trên đũa phép quan sát tấm thảm treo tường kỳ lạ này. chỉ có thể dùng từ ‘không đành lòng nhìn thẳng’ để hình dung.
Trên tấm thảm thêu một tên phù thủy gàng dở đang cố dạy một con quỷ khổng lồ múa ba lê, con quỷ khổng lồ thì đang cầm cây gậy gỗ gõ vào đầu ông thầy không thương tiếc.
khi Albert quan sát cái thảm treo tường thì con quỷ khổng lồ cũng dừng lại việc gõ vào đầu ông thầy, nó nghiêng đầu nhìn hắn chăm chú như đang hỏi ‘ có gì hay mà nhìn’.
nếu như có camera Albert nhất định sẽ chụp lại cái cảnh rất buồn cười này, bất quá hiện tại chủ yếu nhất vẫn là tìm được phòng theo yêu cầu.
nó ở bức tường đối diện với cái thảm này, Albert xoay người nhìn về phía tường trắng, sau đó lại nghiêng đầu qua nhìn một chút thảm treo tường, nâng tay phải lên hướng con quỷ làm một động tác gõ đầu, con quỷ răng sâu thật đúng là học theo hắn, nó giơ lên gậy gỗ đập thẳng vào đầu ông thầy giáo đáng thương.
một màn này quả thực làm cho người xem thương tâm rơi lệ. Albert nở nụ cười khoái trá, đi về phía tường trắng hắn đưa tay hướng phía tường sờ một cái. đây quả thực là một bức tường đá, cũng không có cái gì gọi là phòng theo yêu cầu.
điều kiện để vào được phòng theo yêu cầu là đi qua lại đoạn tường này ba lần, cùng tập trung tinh thần nói về thứ mà mình cần.
- Đi qua là như thế nào? phải đi hết chiều dài bức tường sao?
Albert nâng cao đũa phép, ánh sáng nhợt nhạt chiếu sáng đầu kia bức tường, phía bên kia có một cánh cửa sổ, hắn xoay người lại nhìn đến cuối cùng, bên này có một bình hoa cao bằng đầu người.
- Cho nên cần thiết phải đi qua ba lần?
Albert tập trung sự chú ý, đi tới rồi đi lui chỗ bức tường, miệng thì lẩm bẩm
- Một nơi luyện tập phép thuật, một nơi luyện tập phép thuật...
Hắn vừa đi vừa lẩm bẩm, khi xoay người lần thứ ba trên tường xuất hiện biến hóa, vô số hoa văn xuất hiện trên bức tường trắng, dần dần xuất hiện một cánh cửa bằng gỗ.
thấy vậy Albert rất vui bởi vì hắn biết rõ mình đã thành công. Hắn nắm tay nắm cửa đẩy cửa đi vào, bên trong là một gian nhà rộng rãi, xung quanh vách tường đều cắm một cây đuốc, trông có điểm giống một phòng học, bên tường có rất nhiều kệ sách bằng gỗ, phía trên có rất nhiều bộ sách.
Albert hoài nghi những bộ sách này là từ trong thư viện chuyển tới, ở bên kia chính là một số người gỗ để dùng luyện tập phép thuật.
- Quá tuyệt vời.
Albert nhẹ giọng nói. Có những quyển sách này hắn sẽ không cần phải mượn sách ở thư viện. Bất quá khi sử dụng nơi này cần phải rất cẩn thận để không bị người khác phát hiện, chung quy trên vách tường bỗng nhiên xuất hiện một cánh cửa rất là dễ dàng khiến người khác chú ý.
Albert cũng không tiếp tục lưu lại mà xoay người rời khỏi phòng theo yêu cầu, hắn cần phải suy tính một chút như thế nào để có thể sử dụng chỗ này một cách bí mật và an toàn nếu như không muốn để người khác biết.
hắn cần phải xác định lúc nào không có người ở gần, ngoài ra lúc đi ra cũng không gặp phải những người khác, như vậy mới có thể tiến nơi này trở nên bí mật.
Hắn cần có bùa tan ảo ảnh cùng tấm bản đồ đạo tặc. bùa tan ảo ảnh có thể tìm tới trong đống sách kia nhưng tấm bản đồ Đạo tặc ở chỗ của thầy giám thị Agurt Filch, muốn có được nó cũng không phải dễ dàng.
chính mình chế tạo một cái? hắn hiện tại không có cái năng lực này, đã như vậy thì cứ từ từ đi, dù sao chính mình còn muốn ở trường trong bảy năm. sau khi Albert rời đi, cánh cửa phòng theo yêu cầu lần nữa biến mất, một lần nữa biến thành một bức tường trắng bình thường, ở trong trường học không có mấy ai biết rõ nơi này có một căn phòng thần kỳ.