Mục lục
Trở Thành Nhà Giả Kim Trong Thế Giới Harry Potter
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Băng dày ba thước không phải do một ngày lạnh.

Mối quan hệ không mấy tốt đẹp giữa cặp song sinh nhà Weasley và Filch quả thực không phải không có lý do.

Cả đêm hôm qua, George và Fred đã cùng nhau thảo luận làm thế nào để trả thù Filch một cách tàn độc nhất, phải khiến lão già đó phải cảm thấy xấu hổ, nhục nhã. Cuối cùng, ngay cả Lee Jordan cũng đã cùng nhau thảo luận về vấn đề này.

Kết quả của nó.

Ba người họ đã thức khuya và không thể dậy vào buổi sáng.

Cuối cùng, chính Albert là người trở lại ký túc xá sau bữa sáng và đánh thức từng người một để tránh việc họ đến muộn lớp học thảo dược vào buổi sáng.

“Buồn ngủ quá.” George cố nén ngáp một cái, trong tay cầm một ổ bánh mì, vừa đi vừa ăn.

"Mình sẽ không thảo luận những thứ vớ vẩn đó với các cậu nếu mình biết hạu quả sẽ thế này." Lee Jordan lau miếng bánh mì trong tay, nhìn chằm chằm vào miếng bánh mì còn nguyên trong tay Fred và hỏi: "Nếu bồ không muốn ăn thì cho mình, mình chưa no."

“Ai nói mình không ăn.” Fred vội vàng đem bánh mì nhét vào trong miệng cắn một miếng, sau đó hỏi: “Muốn ăn nữa sao?”

Lee Jordan chán ghét nhìn Fred, quay đầu không nhìn cậu ta nữa.

"Này, tối hôm qua các cậu bàn lâu như vậy, lập được kế hoạch gì rồi?" Albert thản nhiên hỏi.

“Chúng ta sẽ ném vài quả bom phân vào cửa văn phòng của Filch.” Fred có chút kích động khi đề cập đến điều này.

“Vậy sao?” Albert nhất thời không nói nên lời.

Trên đường đến Nhà kính số 1, họ đột nhiên nghe thấy tiếng la hét từ lối đi phía trước truyền đến, vài người đưa mắt nhìn nhau, khi đi tới thì phát hiện Peeves đang lơ lửng trên bầu trời với một lọ mực trên tay. Vẩy hạt mực vào học sinh đi ngang qua.

Ai đó đã không kìm được tức giận và ném những quả bóng giấy vào Peeves, cố gắng xua đuổi nó.

Peeves dễ dàng né được quả bóng giấy, cười khúc khích và để trả đũa việc ai đó ném thứ gì đó vào mình, anh chàng này đã thực sự dùng miệng phun mực vào mặt đối phương.

Khuôn mặt của cậu học sinh gần như biến dạng vì tức giận, nhưng anh ta không thể làm gì được Peeves, cuối cùng, mọi người chỉ có thể che đầu bằng sách và nhanh chóng chạy qua hành lang.

"Peeves, ngươi là ma sao?" Albert nhìn con quỷ nghịch ngợm trước mắt, đây là hắn lần đầu tiên nhìn thấy Peeves, tên này có một đôi mắt đen quỷ dị cùng cái miệng lớn, vóc người nhỏ nhắn, hơn nữa đội mũ có chuông trên đầu.

Đôi bên đã xác nhận tận mắt, hắn là một tên hài hước đầy ác độc.

"Các ngươi cảm thấy thế nào?" Peeves nhìn chằm chằm bốn người Albert, khóe miệng nở nụ cười tà ác, khiến bọn hắn sởn cả da đầu.

"Hiển nhiên không phải, ma không nhặt được lọ mực!" Albert rút ra đũa phép hướng về phía trước vẫy vẫy, hô to: "Áo giáp bảo vệ!"

Một lượng lớn mực đổ lên bốn người họ đã bị chặn bởi bùa khiên của Albert.

Ngay cả Peeves cũng sửng sốt, hắn thậm chí không nghĩ tới tiếp tục dây dưa, liền bỏ qua.

"Đồ quỷ nhỏ đáng ghét." Sau khi lọ mực bị bùa khiên đánh bật ra, Peeves làm một cử chỉ thô lỗ với Albert và bay đi.

“Khó trách mọi người đều ghét Peeves.” Lee Jordan nhìn vết mực văng trên người mình, gần như tức giận đến phát điên.

"Làm sạch nó đi!" Albert giơ đũa phép chỉ vào vết mực trên mặt đất, câu thần chú tẩy cặn khiến phần lớn vết mực biến mất.

"Thật ra thì không cần phải dọn dẹp. Có lẽ chúng ta nên để lại nhiều dấu chân hơn trên hành lang." Cặp song sinh nhìn nhau và vui vẻ ngăn Albert lại. Dù sao thì Filch cũng là người đi dọn dẹp hành lang thôi, và Peeves mới là thủ phạm gây ra tất cả những điều này, không liên quan gì đến họ.

"Quên đi, đi thôi!" Albert không khỏi lắc đầu, "Cẩn thận kẻo muộn."

“Vừa rồi cậu làm như thế nào?” Khi đi tới cửa nhà kính số 1, George tò mò hỏi vừa rồi phù chú xảy ra chuyện gì.

“Cậu nói bùa khiên hả!” Albert nhìn quanh đám học sinh chen chúc ở lối vào Nhà kính số 1. Hầu hết bọn chúng đều bị Peeves sát hại dã man.

Đều có vết mực trên quần áo.

“Bùa khiên?” Fredno trầm ngâm lẩm bẩm, “Hình như mình đã nghe ở đâu rồi.”

" Bùa khiên là một câu thần chú phòng thủ rất thực tế, có thể chặn hầu hết các tác nhân vật lý và phép thuật." Albert thản nhiên giải thích. Cậu ấy đã nhìn thấy Giáo sư Pomona Sprout đến gần. Mọi người tự động tránh ra để cho người đứng đầu Hufflepuff mở cánh cửa của Nhà kính số 1.

"Cậu học ở đâu?" Lee Jordan tò mò hỏi: "Cậu thật đúng là biết rất nhiều bùa chú."

"Mình tìm thấy thứ này trong một cuốn sách bổ sung mà mình đã mua. Mình học nó vì cảm thấy nó rất hữu ích và nó tốn rất nhiều thời gian. "Albert nói dối. Bùa khiên được trực tiếp làm chủ bằng cách tiêu tốn kinh nghiệm.

Rốt cuộc, không có hại gì khi thành thạo một câu thần chú có thể bảo vệ chính mình.

"Đối với chúng ta hẳn là khó khăn a, dù sao cậu học được thật là tốt." Thời điểm George đi vào nhà kính, trên mặt tràn đầy hâm mộ, "Chỉ cần học được thì không cần lo lắng về việc ai đó ném bom phân vô người."

Albert không khỏi trừng to mắt, lấy trình độ học sinh Hogwarts, diễn biến của các trận đấu tay đôi chính là các tân sinh quẳng đũa phép đi rồi lao vào dộng vào mũi nhau.

“Các cậu làm sao vậy?” Đứng ở đối diện với Albert, Cedric Diggory kinh ngạc nhìn vết mực trên áo các bạn học.

"Là Peeves, hắn vừa mới làm đổ mực ở hành lang, ngươi may mắn, tên kia vừa mới rời đi." Fred tức giận đáp, quần của hắn cũng bị mực bắn tung tóe.

"Mở ‘Hàng ngàn loại thảo mộc và nấm thần kỳ’, bài học hôm nay của chúng ta là giúp các trò hiểu chung về những gì lớp thảo dược dạy và những gì các trò nên học được từ buổi học này.” Nụ cười trên khuôn mặt giáo sư. Trong lớp học thảo dược đầu tiên, giáo sư đã dạy cho họ một số loại thảo mộc trong sách và công dụng của chúng.

Albert cảm thấy thảo dược học tương tự như thực vật học Muggle. Học sinh cần học cách chăm sóc và sử dụng thực vật, đồng thời hiểu được các đặc tính và ứng dụng ma thuật của chúng.

Nhiều loại thực vật có thể được sử dụng làm nguyên liệu trong thuốc và độc dược, trong khi những loại khác có tác dụng kỳ diệu độc đáo.

Tất nhiên, đại diện trong đó là ngải tiên.

ngải tiên là một loại thực vật có đặc tính kỳ diệu, có thể được sử dụng để chế tạo độc dược và nó cũng có tác dụng chữa bệnh rất mạnh.

Giáo sư Pomona giới thiệu với họ rằng vì không phải vết thương nào cũng có thể chữa lành bằng phép thuật nên ngải tiên đã có những đóng góp to lớn trong việc điều trị.

Từ xa xưa, các thầy phù thủy đã biết dùng ngải tiên để chữa bệnh, họ sẽ trực tiếp băm nhỏ ngải tiên và đắp lên vết thương.

Đối với các pháp sư hiện tại đề cập đến công dụng của ngải tiên, chỉ cần một chút là có thể chữa lành vết thương một cách hiệu quả, và vết thương được xử lý bằng ngải tiên sẽ không để lại sẹo.

“Chỉ tiếc là số lượng ngải tiên ngày càng cạn kiệt, phần lớn đều phải nuôi nhân tạo, cách chăm sóc ngải tiên là một trong những khóa học chính của học kỳ này, đồng thời cũng là điều bắt buộc đối với các em.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK