-Tiên sinh.
Truman hít một hơi thật sâu lớn tiếng nói.
- Các vị định cứ như vậy rời đi.
- Còn chuyện gì nữa không
Natley nghi ngờ nhìn về phía Truman.
- Nói cách khác không còn việc gì nữa rồi hả?
Truman đối với thái độ của bộ phép thuật rất là bất mãn.
- Phải, đây hoàn toàn là một sự hiểu lầm.
Natley ngữ khí rất công thức Hóa.
- Truman ngước nhìn Albert ở bên cạnh rồi lạnh lùng nói.
- Tôi yêu cầu một lời xin lỗi từ bộ phép thuật, có lẽ ngài không biết phong thư này đối với tôi ảnh hưởng lớn như thế nào? Ngài có biết hay không, khi tôi phát hiện mình chẳng biết tại sao bị đuổi học tôi đã hoảng sợ như thế nào, tức giận ra làm sao, bây giờ các ngươi lại nói không có vấn đề gì.
- bộ phép thuật cho là bắt nạt một đứa bé rất dễ hay sao, tiên sinh.
Lời nói của Truman càng lúc càng cứng rắn hơn, bộ phép thuật quả nhiên cứ như vậy phủi mông một cái liền đi. Quả thật là hắn rất tức giận. Lúc trước Albert chỉ hắn cách nói chuyện, nguyên bản giọng nói có vẻ hơi run rẩy dần dần trở lên rất cứng rắn.
- Tôi yêu cầu một lời xin lỗi từ bộ phép thuật, bộ phải bồi thường một số tiền tổn thất tinh thần cho tôi.
- Cái gì, tôi không nghe rõ.
Vẻ mặt Natley cứng lại, ngay cả cụ Dumbledore cũng có vẻ mặt rất đặc sắc.
- Xin lỗi còn có tiền tổn thất tinh thần, thưa tiên sinh.
Truman nắm chặt quả đấm.
- 100 galleon.
- Xin lỗi, con trai, thật đáng tiếc khi mang phiền toái đến cho ngươi, nhưng tiền tổn thất tinh thần cho tới bây giờ thì không có tiền lệ.
Natley không khỏi nhíu mày.
- Tôi không chấp nhận lời áy náy của tiên sinh, nghe không có một chút thành ý nào cả.
Truman tức giận nói.
Các ngài cho ta chỉ là một đứa trẻ con liền có thể bắt nạt?
Natley cùng cụ Dumbledore chố mắt nhìn nhau.
- Tôi cho là rất hợp lý thưa các vị, khi đó tôi ở ngay hiện trường. Truman sau khi xem xong bức thư liền hướng tới tôi nổi khùng, tôi thậm chí nghĩ lúc đó anh ta đã điên rồi, tôi tốn thời gian rất lâu mới có thể để cho anh ta tỉnh táo trở lại, và đề nghị anh ấy viết cho hiệu trưởng Dumbledore một bức thư.
Albert bình tĩnh nhìn khuôn mặt của hai người không có một chút sợ hãi. Thành thật mà nói, hắn không thích bộ phép thuật, ít nhất khi trước hắn đọc tiểu thuyết là như vậy. Sau khi nhìn phương thức xử lý của bộ phép thuật thì càng như vậy. Mắc phải sai lầm lớn loại này ít nhất cũng phải cúi đầu thành khẩn nói lời xin lỗi, đúng là thứ khốn kiếp, phủi mông một cái là nói không có chuyện gì xảy ra.
Nói toạc ra cũng chỉ là một đám lợi dụng chức quyền, khó trách sẽ bị Voldemort vò thành một đám người không ra người quỷ không ra quỷ.
- Còn nữa, tôi cũng cho rằng ngài xin lỗi không có một chút thành ý nào.
Albert nheo mắt lại cười nói.
- Giống như ngài vậy, thưa ngài, tôi cũng không phải là chưa từng thấy. Một vị giáo viên cũ của tôi cũng chính là một người như vậy.
Khuôn mặt quả nết thoáng cái liền đen xì xì.
- Đương nhiên ngài cũng có thể coi chúng tôi là tụi con nít.
Albert bỗng nhiên cười vỗ bả vai Truman một cái.
- Có vài người chính là như vậy, đừng nên quá để ý, tôi sẽ thông qua bưu cú cùng cậu liên lạc, có lẽ chúng ta có thể trò chuyện một chút về phương diện học tập.
Natley sậm mặt lại rồi đi, hắn căn bản không biết chính mình sẽ đối mặt với điều gì.
- Như vậy, hẹn gặp lại ngài hiệu trưởng.
Albert hướng cụ Dumbledore khẽ gật đầu nói.
- Rất cảm ơn ngài giúp Truman giải quyết phiền toái này, nếu như anh ấy bởi vì tôi mà bị đuổi học, tôi sẽ cảm thấy rất áy náy.
- Gặp lại sau Albert tiên sinh, còn có Truman tiên sinh.
Sau khi chào tạm biệt cụ Dumbledore cũng rời đi.
- Mấy tên kia thật đáng ghét.
Truman nắm tay đấm vào không khí một cái.
- Nhìn xem, đấy là cái thái độ gì. Thật đáng ghét, thật sự muốn đè hắn xuống đấm cho hắn một trận.
- Thế nào, muốn ta viết thư cho nhật báo tiên tri hay sao.
Albert nhìn cụ Dumbledore rời đi, cười nhìn về phía Truman.
Ngay vừa rồi hắn đã kích hoạt một cái nhiệm vụ tên là ‘sự bất mãn của Truman’.
- Có, nhất định phải đưa chuyện này ra ánh sáng.
- Nhớ kỹ, thu được thù lao muốn chia cho ta một nửa.
Từ bé đến giờ Albert chưa bao giờ sợ phiền toái, khen thưởng của nhiệm vụ này rất phong phú, hắn có thêm 3.000 điểm kinh nghiệm, hơn nữa còn có ngoại ngạch 25 galleon.
- Được, cậu hãy viết đi. Đúng rồi, người nhà cậu thật sự là luật sư sao?
Truman không nhịn được hỏi.
- Đương nhiên, bọn họ đều là luật sư cho nên thật ra ta có am hiểu về phương diện này, huống chi chúng ta không sai, xã hội đồng tình với người yếu, mọi người khẳng định sẽ thích xem tai tiếng của bộ pháp thuật trên nhật báo tiên tri.
- đến lúc đó cùng phóng viên thương lượng một chút, để cho họ không nói tên chúng ta nên trên báo, còn có lá thư của bộ phép thuật này cũng giao cho họ.
Albert biết có một kẻ rất thích hợp làm những chuyện này.
Nước Anh, Luân đôn, trụ sở chính của Nhật Báo Tiên Tri, Rita Skeeter đang suy nghĩ tên của chuyên mục ngày hôm nay. Gần đây không có tin tức quan trọng, điều này làm cho đầu óc của nàng bị tổn thương, vì công việc của cô nàng là phải biến chuyện từ không thành có, từ nhỏ thành lớn, đây là cần câu cơm của nàng.
Mọi người thích xem tin tức lớn, bất kể là thật hay là nội dung có bị phóng đại, chỉ cần có khả năng hấp dẫn ánh mắt của mọi người thì Rita Skeeter sẽ xem đó chính là một bài báo thành công. Nàng đang dò hỏi trợ lý của mình, tìm một ít chủ đề để có thể đưa lên trang tin tức.
Cuối ngày hôm đó, một số phong thư được đặt ở trên bàn làm việc của Rita , nàng mở số phong thư này ra.
Trong này có một ít thư mắng chửi nàng, cũng có một số hướng làng tiết lộ tin đồn, bất quá trong đó có một phong thư thành công tạo sự chú ý của Rita Skeete.
Đọc thư xong, Rita Skeeter biết đây chính là tin tức mà nàng muốn, bởi vì phía trên còn bổ sung thêm một tấm hình.
Ngày hôm sau, cục ‘cấm chỉ lạm dụng phép thuật, thuộc bộ phép thuật’ nổi danh ở trên nhật báo tiên tri, bị Rita Skeeter miêu tả thành một cái ổ rùa đen. Hơn nữa vì cự tuyệt xin lỗi vì sai lầm của mình, và xử lý vấn đề một cách cực kỳ ác liệt.
Natley còn bị đưa ra chỉ trích thậm tệ, vị nhân viên bộ pháp thuật xui xẻo này liền trở thành đối tượng bị vô số người ném đá.
Ở cuối cùng bài viết, Rita Skeeter có đưa ra một thông tin. (Người bị hại đưa ra hoài nghi bộ phép thuật có còn sự đáng tin nữa hay không, hắn hướng Nhật Báo Tiên Tri vạch trần chuyện này: nạn nhân cũng yêu cầu bồi thường 50 galleon, nhưng bộ phép thuật không muốn thanh toán chi phí bồi thường tổn thất tinh thần cho nạn nhân).
Cô ta cong chỉ ra: (Tiền bồi thường này vốn nên được bộ phép thuật thanh toán. Hơn nữa, bọn họ còn thiếu đứa trẻ kia một lời xin lỗi chân thành).
Sau khi Natley đọc bài báo này xong, bỗng nhiên cảm giác quyết định của mình thật là tệ hại. Hắn nhớ câu nói của đứa trẻ kia: ngài nghĩ một đứa trẻ thì dễ bị bắt nạt hay sao.
Khi đó hắn chỉ khịt mũi coi thường, nhưng mà đối phương dùng sự thực chứng minh hắn cũng không dễ bị bắt nạt. Bài báo mới phát hành không lâu liền lập tức đưa tới chấn động.
Natley bị ép tạm thời dừng công tác, bởi vì phòng cấm lạm dụng phép thuật gặp nạn rồi, rất nhiều người hướng nơi đó gửi thư khiếu nại.
Rita Skeeter dùng ngòi bút của nàng nói với mọi người cái gì gọi là lực sát thương của ngòi bút. Khi lấy được tường thuật chi tiết cùng hình ảnh của bức thư bộ phép thuật gửi đến nạn nhân, vị phóng viên này thành thạo sử dụng kỹ năng ngôn ngữ của mình tạo ra nội dung mà nàng, hoặc người đọc kỳ vọng, thuận tiện đem danh tiếng của Bộ Phép Thuật ném vào bồn cầu.
Nàng hoàn toàn không lo tính xác thực của nội dung, bởi vì trong bài viết còn bổ sung thêm tấm ảnh chụp phong thư đến từ Phòng cấm lạm dụng Pháp Thuật, muốn lật kèo?
Cửa cũng không có.
Truman cực kỳ vui sướng, hắn có được 25 galleon coi như là tiền bồi thường tổn thất tinh thần, khoản tiền này hắn căn bản có mơ cũng không có. Hơn nữa, phóng viên kia cũng không có lộ ra tên của hắn và Albert
Sự việc giống như Albert suy đoán, Nhật Báo Tiên Tri đưa chuyện này lên trang nhất, đả kích uy tín của bộ pháp thuật một cách tàn nhẫn, thuận tiện đè chết tên nhân viên xui xẻo kia.
Tâm tình Albert cũng rất tốt, hắn hoàn thành nhiệm vụ, còn chiếm được hữu nghị của Truman. Trong kỳ nghỉ hè, bọn họ còn liên lạc qua thư cú thường xuyên.
Ở trong vấn đề học tập phép thuật, đối phương có thể cho hắn một ít trợ giúp, còn số galleon kia được Albert đem đi mua nhật báo tiên tri rồi.