Lớp học thứ hai dành cho học sinh năm nhất Gryffindor là Lịch sử Pháp thuật, đây chắc chắn là lớp học nhàm chán nhất ở Hogwarts. Phòng học Lịch sử Pháp thuật nằm ở lầu hai của lâu đài Hogwarts, học sinh năm nhất Gryffindor sau tiết học đầu tiên sẽ có 20 phút rảnh rỗi.
Tuy nhiên, vì Albert đã trò chuyện rất lâu với giáo sư Flitwick, nên bốn người họ không còn thời gian để lãng phí, vì vậy họ chỉ có thể nhanh chóng đến phòng học Lịch sử Pháp thuật.
Khi cả bốn người vội vã đến phòng học Lịch sử Pháp thuật, giám thị Argus Filch đã đến mở cửa từ trước, dù sao Giáo sư Binns cũng là một con ma, không thể mở cửa cho mọi người.
Gryffindor học cùng với Ravenclaw môn Lịch sử pháp thuật, trước khi vào lớp, mọi người ngồi vào chỗ của mình và nói chuyện rôm rả.
Albert phớt lờ hai anh em sinh đôi đang chơi bên cạnh, lấy trong túi ra một hộp đậu nhiều vị, chọn một viên đậu xanh ném vào miệng, nhai xong cậu phát hiện ra đó là vị việt quất.
"Khá may mắn." Albert làu bàu. Trong khi lấy cuốn "Lịch sử phép thuật" từ trong cặp sách của mình, nhân tiện, cậu cũng lấy ra "Tuyển tập bùa chú và lời nguyền trong thế kỷ 19", và lật xem danh sách kỹ năng của mình dưới lớp ngụy trang là đang đọc một cuốn sách.
Sau khi kết thúc lớp học Bùa chú, Albert phát hiện ra rằng mình đã có được một kỹ năng khác: Lý thuyết Bùa chú.
Trong trí nhớ của Albert, kỹ năng cơ bản này rất hữu ích, vì vậy cậu ngay lập tức nâng cấp lý thuyết về phép thuật lên cấp 1. Cậu cẩn thận nhớ lại trong đầu những kiến thức lý thuyết pháp thuật, không khỏi nhíu mày, xem ra chỉ thăng cấp một bậc thì hiệu quả cũng không lớn.
Trong khi suy nghĩ về kiến thức về câu thần chú phát sáng, Albert đã lấy những viên kẹo đậu nhiều vị ném chúng vào miệng, như thể đang ăn những hạt sô cô la.
Ngay sau đó, cậu lấy tay che miệng, một hương vị nóng rát từ trong miệng phun ra.
Chết tiệt, thứ vừa ăn là đậu nhiều vị có ớt, Albert cay đến mức cậu đã thề rằng sẽ không bao giờ ăn thứ này khi đang xuất thần.
“Cậu sao thế?” Fred nhận thấy sự thay đổi ở Albert.
“Đậu nhiều vị, vị ớt.” Albert chỉ vào cái hộp nhỏ trên bàn. “Đậu nhiều vị tôi mua trên tàu lần trước vẫn chưa ăn.”
“Mỗi miếng cắn là một cuộc phiêu lưu tuyệt vời.” Fred cười hả hê, không quên trêu Albert về khẩu hiệu đậu nhiều vị.
Albert hung hăng nhìn chằm chằm chàng trai trước mặt, sau đó lấy trong túi ra một viên kẹo bơ cứng nhét vào miệng cho bớt cay, đồng thời đưa hộp đậu nhiều vị cho Fred.
“Hãy đặc biệt cẩn thận khi ăn các loại đậu có nhiều hương vị.” Fred véo một cái và cho vào miệng nhai, “Nó có vị như rau bina.”
“Của tôi có vị dâu tây.” George vui vẻ thông báo.
"Mình rất thích ăn cái này..." Lee Jordan cũng đi tới, gắp một cái ném vào miệng.
“Đậu nhiều vị, bạn có muốn cái nào không?” Albert hỏi, lắc cái hộp về phía những người khác.
Lời vừa dứt, thanh âm của Lee Jordan từ bên cạnh truyền đến.
"Có mùi trứng thối, thật là kinh tởm." hai má của Lee Jordan cơ hồ muốn xoắn vào nhau, phun ra viên đậu nhiều vị xuống mặt đất.
Một cô gái Ravenclaw bên cạnh ném cho Lee Jordan một ánh mắt chán ghét.
Cảm nhận được ánh mắt của đối phương, Lee Jordan có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu.
“Dọn dẹp.” Albert giơ đũa phép, chỉ vào bãi nôn của Lee Jordan, rồi ném cho cậu ta một viên kẹo trái cây.
"Tôi sẽ không bao giờ ăn đậu nhiều vị nữa." Lee Jordan thề.
"Cậu đã nói điều này hơn một lần." George nói đùa. "mình vừa ăn một cái khác, và đó là mứt cam.”
Sau sự cố Lee Jordan, mọi người đều tránh xa hộp đậu nhiều vị của Albert, họ không muốn ăn bất cứ thứ gì lạ.
“Vừa rồi cậu dùng pháp thuật gì?” Cô gái nhà Ravenclaw tự giới thiệu, “Ta tên là Katrina McDougal.”
"Xin chào Katrina, tôi là Albert Anderson." Albert lại nhét một miếng sô cô la vào miệng, vị nóng hổi trong miệng sau khi nhai vị cay dần dần giảm xuống, "Vừa rồi là một loại bùa chú tẩy rửa, rất thực dụng."
"Hầu hết học sinh năm nhất đều không giỏi phép thuật như bạn, ngay cả khi họ được người nhà dạy trước. Và..." Katrina liếc nhìn cuốn "Tuyển tập bùa chú trong thế kỷ 19" mà Albert đang lật qua và nói, "Tôi dám nói Chiếc nón phân loại đã đưa bạn vào nhầm nhà."
“Gryffindor cũng không tồi.” Albert không quan tâm đối phương nói cái gì: “Mà... Mình tới từ gia đình Muggle.”
"Không có khả năng, chỉ có xuất thân từ gia đình phù thủy, bọn họ mới được dạy phép thuật từ sớm." Katrina trên mặt biểu lộ có chút kinh ngạc.
"Mình nghe nói... muốn vào phòng sinh hoạt chung nhà Ravenclaw, cần phải trả lời một câu hỏi..." Albert cứng ngắc thay đổi đề tài, hắn không muốn tranh luận huyết thống.
“Đúng vậy, cậu cần phải trả lời câu hỏi của cái gõ cửa bằng đồng hình đại bàng thì mới được phép vào phòng sinh hoạt chung của Ravenclaw.” Katrina nghi ngờ nhìn Albert rồi hỏi ngược lại, “Nhưng mà, mình rất tò mò, sao cậu biết điều này? Rất nhiều người không biết làm thế nào để vào phòng sinh hoạt chung của các nhà khác.
“Tôi nghe lỏm được một sinh viên Ravenclaw phàn nàn rằng anh ta không thể trả lời câu hỏi, bị bỏ lại bên ngoài cửa.” Albert bịa chuyện.
“Ồ!” Katrina dù sao vẫn có chút nghi hoặc, khả năng gặp phải chuyện như vậy không lớn.
“Anh có cảm thấy Albert có thể nói chuyện với bất kì ai không?” George ngồi bên cạnh khẽ lẩm bẩm.
Fred liên tục gật đầu, Lee Jordan cũng đồng ý, anh đưa tay lấy từ trong hộp ra một viên đậu nhiều vị, tên này thực ra rất thích ăn đậu nhiều vị.
Albert trừng mắt nhìn ba người bọn họ, ho nhẹ một tiếng hỏi: "Các cậu gặp phải câu hỏi gì thú vị, nói cho bọn mình biết đi?"
"Phượng hoàng và lửa, cái nào có trước?" Katrina chọn một câu hỏi mà cô tình cờ biết câu trả lời
"Các cậu nghĩ sao?" Albert quay đầu lại nhìn hai anh em sinh đôi
"Tôi nghĩ phượng hoàng nên có trước?" Fred nói.
“Mình cũng cảm thấy như vậy?” George lập tức đồng ý.
“Tại sao?” Lee Jordan khó hiểu hỏi.
“Đương nhiên là đoán!” Song sinh đồng thanh nói, vẻ mặt đương nhiên khiến mọi người buồn cười.
Albert cũng không nhịn được cười.
“Còn cậu thì sao?” Katrina hỏi lại.
“Trong thế giới Muggle cũng có câu hỏi tương tự như vậy.” Albert không trực tiếp trả lời đối phương, tiếp tục nói: “Cái nào có trước, con gà hay quả trứng?”
“Câu trả lời là gì?” Katrina tò mò hỏi. Cô nghĩ mình đã đoán được câu trả lời.
“Gà có trước.” Albert trả lời, đáp án quả thực khác với những gì Katrina nghĩ.
"Tại sao?"
Albert giải thích: "Làm thế nào một quả trứng có thể xuất hiện trên thế giới mà không có lý do?"
Katrina lắc đầu nói: "Lý do chưa đủ thuyết phục."