**** Ôn Văn mặc đồng phục nhân viên thu nhận mới, có chút lúng túng từ trên lầu đi xuống. "Khụ khụ, tôi về trễ, xem sắc mặt mọi người thì cũng không tệ lắm, không thiếu tay thiếu chân gì cả, tôi an tâm rồi. Xem ra khoảng thời gian tôi rời đi không xảy ra chuyện gì cả." Đã nói đêm nay sẽ giúp người ta giải quyết vấn đề, kết quả lại nửa đường biến mất, Ôn Văn cũng có chút xấu hổ, mặc dù anh đã nghĩ kỹ xem nên giải quyết thế nào. "Trước đó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.