Ở chỗ cửa sổ trên hành lang phía trước mặt Ôn Văn là một người đàn ông đang đứng bưng mì tôm, người này khoác áo khoác da sói màu trắng, ánh mắt rất u buồn. "Anh là... Trường Tôn Cảnh?" Người đàn ông kia quay người lại, cảm giác đầu tiên của Ôn Văn là mình nhận nhầm. Trường Tôn Cảnh vốn khôi ngô tuấn tú tràn đầy tự tin, mặc dù đã không còn siêu năng lực nhưng cũng không hề muốn từ bỏ. Mà người trước mặt thì mặt sưng lên như đầu heo, trong mắt có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.