Ôn Văn che cằm chạy như điên, cơ thể có cảm giác lành lành, mơ hồ có chút khoan khoái. "Khó trách có người kẻ cuồng ở truồng chạy rông như vậy, thật sự rất thoải mái!" Bị nhiều người thấy như vậy, Ôn Văn dứt khoác mặt kệ, càng chạy lại càng thả lỏng hơn. Chạy tới một nơi không có ai thì lập tức chui vào trong trạm thu nhận, chờ đợi một tiếng đồng hồ qua đi. "Bỏ, bỏ ngay!" "Biến thân này quá xấu hổ, căn bản không có cách nào sử dụng, sau này mình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.