Hùng Ưng chạy trên đường, trên đường không có xe nên cậu ta có thể thỏa thích mà chạy, giống như một trận lốc màu đỏ và xanh lao vút qua trên đường lớn ngõ nhỏ. Vì cách mục tiêu càng gần thì Hùng Ưng lại càng cảm nhận được sự bất lực và sợ hãi của mục tiêu, nỗi sợ vẫn đang dần dần sâu sắc hơn, Hùng Ưng rất hiếm khi gặp phải người bị hại hoảng sợ tới mức độ như vậy. Hiện giờ, cứu người là ý nghĩ duy nhất ở trong lòng Hùng Ưng. Mang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.