Thẳng đến khi bị đưa lên cáng cứu thương, Cố Phán Hề vẫn luôn hung tợn nhìn Ôn Văn, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nhào lên cắn một cái. Nhưng Ôn Văn không thèm để ý chút nào, thậm chí còn làm mặt hề. Đợi đến khi Cố Phán Hề được thợ săn đón đi rồi, Ôn Văn bắt đầu xoa tay, chuẩn bị đi tìm một mục tiêu khác. Mục tiêu này đương nhiên không phải vị trí Hoang Hồn mà Thương Nhãn đã cung cấp, không nói tới chuyện Ôn Văn căn bản không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.