Người nọ cầm cái bánh nướng cỡ lớn kia tùy tiện gặm hai cái rồi ném về phía Ôn Văn, lúc còn cách ba mét thì nó biến thành một miếng gạch men bình thường. Ném gạch xong, tên điên kia dựng ngón giữa lên với Ôn Văn, dùng tư thế cực kỳ buồn cười trốn đi. Ôn Văn một quyền đấm miếng gạch thành mảnh vụn, sau đó sắc mặt âm trầm nhìn tên điên kia biến mất ở trước mắt, cuối cùng anh cũng không đuổi theo. "Đúng là uất ức mà..." Ôn Văn thô bạo cào cào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.