"Hộc... hộc...." Ôn Văn trốn trong góc tường thở hổn hển, trên cổ có vết cào rõ rệt, máu theo vết cào chảy xuống nhuộm ướt vạt áo. Là dấu móng tay của phụ nữ cào rách. "Mình chỉ muốn làm một thám tử bình thường thôi, sao lại bị thứ này đuổi giết chứ..." "Có điều..." "He he, trên đời này thế mà lại thật sự có Vampire, dáng vẻ còn rất đẹp." Một luồng khói màu máu lóe lên trong mắt Ôn Văn, khóe mắt Ôn Văn run rẩy một chút rồi áp chế vệt màu máu kia...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.