Thứ phủ trên mặt đất hẳn là cát, khắp nơi đều là hạt cát, vì thế nơi này là sa mạc. Vì sao trên bầu trời chợt lóe sáng, nhìn không thấy mặt trời, vì thế hiện giờ hẳn là buổi tối. Hết thảy những thứ này Ôn Văn trung niên đều biết, cũng từng thấy. Nhưng tất cả những gì hắn chứng kiến nửa đời trước không hề có chút cảm giác chân thực nào. Người trẻ tuổi ở trước mắt chính là người trẻ tuổi mà hắn từng thấy, là chính mình chân thật. Sau khi cảm nhận
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.