Không liên lạc được với Ôn Văn, Đào Thanh Thanh chỉ có thể cố gắng sống sót trong không gian này. Ban ngày ở nơi này cũng coi như thanh tịnh, có rất ít yêu ma quỷ quái đi lại bên ngoài, chỉ có một số người thoạt nhìn bình thường lui tới. Sau khi túm một kẻ lại hỏi chuyện thì Đào Thanh Thanh mới biết những người đi lại vào ban ngày phần lớn đều là người bên ngoài qua đêm lại khu Mục Nguyên như cô, có vài người đã ở nơi này mười năm tám năm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.