Ôn Văn cong ngón tay búng đầu gương yểm, nói: "Mày nghĩ nhiều quá rồi, tao là người tốt, sẽ không giết mày thì sao?" "Trước đó tao đã nói rồi, tao muốn mày và Quách Thịnh Nghiệp nằm trong sự giám sát của tao thì đương nhiên sẽ làm được." Khóe mắt gương yểm ầng ậc nước mắt: "Mày sẽ không được như ý đâu!" Nước mắt ở khóe mắt cô ta không phải vì khuất nhục mà chảy, mà là vì đau. Phần trán bị Ôn Văn búng đã trực tiếp sưng lên một cục, đồng thời cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.