Sau khi hàng tồn được bán sạch, sắc mặt Ôn Văn nhìn Harman cũng thân thiện hơn. Tuy phần lớn những vật phẩm anh bán đều rất đáng giá nhưng bị tồn lại không bán được, đa số đều ít bị quan tâm. Lần này được Harman gom hết làm Ôn Văn cảm thấy thoải mái rất nhiều, số đồ đó treo lâu như vậy cũng không bán được, mỗi lần Ôn Văn nhìn tới lại cảm thấy phiền chết đi được. Tuy tổng giá trị không cao nhưng thao tác này của Harman vẫn làm Ôn Văn rất hài
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.