Hùng Ưng mở mắt ra, ngoại trừ màu đen thì không nhìn thấy bất cứ màu sắc nào khác. Hắn biết mình không bị mù, là đang ở trong giấc mơ. "Trước đó khi tới nơi này nó có màu trắng tinh, chỉ có thứ gì đó vặn vẹo lộ ra hắc ám, bây giờ nơi này biến thành như vậy... quả nhiên mình đã chết rồi." Từ trên mặt đất ngồi dậy, Hùng Ưng không có cảm giác buồn bã gì, cuối cùng ra tay đúng là kích động nhất thời nhưng cậu cũng không hối hận, chỉ có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.