Nghe thấy tiếng đứa bé khóc, vẻ mặt Ôn Văn cứng đờ. "Sao lại khóc chứ, trông ta vui mừng biết bao nhiêu mà?" Đào Thanh Thanh đi ở phía trước nhất hơi che mặt liếc mắt một cái. "Ngài bớt làm mấy thứ cõi âm đi, sẽ không dọa con nít." May là Đào Thanh Thanh đã làm trợ lý của Ôn Văn một khoảng thời gian rất dài, Ôn Văn không để cô khiêng ghế, bằng không thì mất hết mặt mũi rồi. "Cõi âm... quả thực màu sắc ta lựa chọn không được tốt lắm, lần sau
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.