Sau khi vui mừng cười hai cái, Tuân Vô Hạn hỏi Ôn Văn: "Trước đó cậu nói muốn tôi giúp một chuyện, là chuyện gì?" Ôn Văn khom người nói: "Tôi muốn biết phải làm sao để có được một cây kiếm thuộc về tôi." Ánh mắt Tuân Vô Hạn lộ ra tia thưởng thức, sau đó nói với Ôn Văn: "Thời gian của tôi không nhiều lắm, vì thế ta nói ngắn gọn." "Tuy là cậu đã tìm ra được kiếm tâm nhưng cậu vẫn cần một cây kiếm dài tương thông với tâm tư của cậu, như vậy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.