Ôn Văn để ống kim loại dưới đất, xoa xoa tay, vẻ mặt có chút kích động, có chút cảm giác như đang mở rương báu trong game, bởi vì anh không biết nó sẽ ra thứ gì. Thứ này dùng máu của anh nuôi dưỡng gần năm mươi ngày, xét theo một ý nghĩa nào đó thì phôi kiếm này chính là cốt nhục của Ôn Văn, vì thế anh rất mong chờ không biết rốt cuộc nó có uy lực như thế nào. Mở nắp ra, một tia huyết sắc thật dài từ bên trong bay ra, chớp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.