Chạng vạng sắc trời tối dần đi, chiếc xe thể thao màu đen dừng lại ở núi Côn Ninh, bên ngoài trụ sở chính của phân hội Hiệp Hội Thợ Săn Hoa Phủ. Tam Tể Nhi ba mắt dùng đầu đẩy cửa xe, lắc lắc đầu bò ra, lái xe suốt cả ngày, nó cảm thấy đầu mình hơi choáng. Nếu như có thể lặp lại, lúc Ôn Văn bảo nó học lái xe, nó nhất định sẽ giả vờ là học không được. Mà Ôn Văn thì tinh thần xán lán từ trong xe bước ra, anh mới từ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.