Tuân Anh đứng dậy, lộ ra nụ cười kỳ quái nói: "Mày thế mà lại tự đưa mình tới cửa, làm tao khá là bất ngờ đấy." Vẻ mặt Hoang Hồn tái xanh, xung quanh hắn thoạt nhìn không có gì nhưng kỳ thực đã bị kiếm ý của Tuân Anh phong tỏa, hiện giờ cho dù hắn trượt chân ngã sấp xuống thôi cũng sẽ bị đâm thành cái sàng. "Nếu tao đã rơi vào trong tay mày, muốn chém muốn giết gì thì tùy mày." Tuân Anh cười xùy một tiếng nói: "Thằng ngu như mày vẫn còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.