Phương Nguyên tự mình đi vào, chỉ thấy vào cửa chính là một tiểu thính, cách một bức rèm che, đang có một nữ tử áo trắng chậm rãi từ trên thang gác đi xuống, khoảng chừng trên dưới ba mươi tuổi, dung mạo đoan trang mà tú lệ, chỉ là mặt không biểu tình, lạnh lùng nhìn Phương Nguyên. - Là ngươi đánh con ta? Nàng ta nhìn Phương Nguyên một lúc, mới bỗng nhiên lên tiếng. Phương Nguyên thi lễ với nữ tử này, lạnh lùng nói: - Đúng vậy! Nữ tử đó quan sát Phương Nguyên, nói:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.