“Phương Nguyên, người không vì mình, trời tru đất diệt, đạo lí này chẳng lẽ ngươi còn không rõ sao?” Nghe Phương Nguyên nói câu kia, sắc mặt Lữ Tâm Dao lập tức biến đổi, đột nhiên ánh mắt ngưng lại, từng tầng sát khí trên người kích động sôi trào, tựa như bên người ả vừa xuất hiện một màn sương đen dày đặc, mang theo một sức mạnh lớn đến khó có thể hình dung, lớp sương đen cuốn tới trước mặt Phương Nguyên rồi bỗng biến thành một bàn tay khổng lồ đen kịt, chộp lấy Thất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.