Hắn rút một gốc cây dại trên đường, nhưng nghĩ nghĩ lại vứt bỏ, tiếp tục đi về phía trước, hắn nhặt một cây khô nhưng vẫn ném đi, tiếp tục đi về trước, hắn nhặt một khối thiết phiến giống như bị vỡ ra từ trên một thanh pháp bảo, miễn cưỡng có thể làm ra bộ dạng một thanh kiếm, nhưng hắn vẫn trầm ngâm một lát lại ném xuống, cảm giác khi sử dụng vẫn không quá nhanh nhẹn.... Nhìn về một đống hỗn độn kia, lần đầu tiên Thanh Dương Kiếm Si cảm thấy bản thân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.