... "Đa tạ tiên sinh..." Tiểu hoàng tử nghe vậy chợt ngẩng đầu lên, trên mặt giàn dụa nước mắt, nhưng ánh mắt lại toát ra tia hi vọng. Tấm da người kia cũng lờ mờ hiện ra vẻ vui mừng. Sau khi nghe Phương Nguyên đồng ý, tia linh tính cuối cùng trong tấm da cũng từ từ biến mất, tấm lưng gắng gượng thẳng lên để quỳ trước Phương Nguyên cũng chậm rãi sụp xuống... Tiểu hoàng tử vội vàng ôm lấy bà, tấm da người trở nên mềm nhũn, y nhất thời gào khóc. "Khóc đủ chưa?"...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.