Sương Nhi tế lên cấm trận, linh quang như tơ như sợi hiện ra, thoạt nhìn rất bất phàm, sau khi nàng tế cấm trận lên, còn cố ý liếc mắt nhìn Phương Nguyên, có chút đắc ý: - Trước đây để ngươi dương dương tự đắc, ai thích đồ vật của ngươi, cấm trận của ngươi đã bị ta ném đi, từ trong tay người khác giá cao mua một cái, chẳng lẽ còn không mạnh hơn của ngươi? Phương Nguyên chỉ liếc mắt nhìn, vốn định nhắc nhở Sương Nhi một câu, cấm trận của nàng quá tiêu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.