Trên mặt Phương Nguyên hiện lên nụ cười nói: - Các ngươi căn bản không thèm để ý đến những điều này... Dùng tay nâng chén trà, hắn thấp giọng tự nói, sau đó chậm rãi đổ một phần ly trà lên mặt đất. Mùi thơm của trà thoang thoảng bay ra bốn phía. - Chuyện mình thấy nên làm thì làm, chỉ đơn giản như vậy! Còn ít nước trong ly trà, Phương Nguyên ngửa cổ uống cạn, sau đó ném ly trà xuống đất nói: - Có những việc luôn cần có người đi làm, bất kể người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.