Phương Nguyên cũng theo lão Quy Nam Hải học qua Tiên ngữ cổ này, cho nên có thể miễn cưỡng nhận ra ý tức bên trong, nhưng thời điểm hắn học cũng chỉ là để nhận biết mặt chữ, phát âm vẫn không quen, hơn nữa những “người” đó không có thần niệm liên thông với hắn, vì vậy hắn khó có thể nghe hiểu. Nhưng nếu đối phương có thể nói, như vậy bọn họ quả thật không phải là Hắc Ám Ma Vật. Nhưng Phương Nguyên cảm thấy kỳ quái, vì sao những sinh linh này lại có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.