Vào thời điểm này, Phương Nguyên lại cảm thấy kiếm ý bản thân dường như tăng lên không ít, xuất hiện xung quanh, sau đó tạo thành một hình vòng cung, nhanh chóng bay ra bên ngoài hơn mười trượng, loé lên bên trong phong tuyết… - Phương Nguyên láo toét, ngươi chết chắc rồi... Vào thời điểm đó đại chấp sự Khương gia kia đã rót pháp lực vào, quát chói tai nhìn Phương Nguyên. Nhưng sau đó hắn lại cảm giác không ổn, vừa quay đầu liền thấy tay phải của mình rơi xuống dưới. Trong nháy mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.