Cũng đúng lúc này, bỗng nhiên Phương Nguyên lên tiếng, giọng nói không lớn, nhưng cũng mang theo một cỗ ý lạnh. Khuôn mặt Mẫn trưởng lão lóe qua một nụ cười gằn, vừa muốn lên tiếng, đột nhiên ý thức được gì đó, sắc mặt thay đổi, phi thân lùi về sau. Sau một khắc, chỗ vừa rồi nàng đứng, bỗng nhiên có nhiều đạo tuyết ngân. Đó là dùng kiếm chém ra. Mặt Mẫn trưởng lão lộ ra mấy phần ngưng trọng, nàng đã nhận ra người sử dụng kiếm này là ai. Cùng lúc đó, trước sau...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.