Ra khỏi Tuyết Nguyên, vào Tuyết Châu, gió tuyết của Tuyết Nguyên đã bầu bạn với hắn mười năm dần dần bị bỏ lại phía sau, mà ở chung quanh, cuồng phong biến mất, linh khí bình thản mà ôn thuần cũng dần dần trở nên dư thừa, giống như nước biển ấm áp bao phủ lấy hắn, nhục thân của hắn cơ hồ giống có chút đói khát hút những linh khí này vào, sau đó cuồn cuộn như thác, vận hành trong kinh mạch, chạy trong tứ chi bách hài. Mà điều này cũng khiến tu vi đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.