Phương Nguyên không nói gì lui lại một bước, không để cho Kim Hàn Sương ôm cánh tay của mình, đang muốn cự tuyệt thì Tôn quản sự ở bên cạnh hắng giọng một cái, trong lòng hắn hơi bất mãn, nhưng thấy bầu không khí chung quanh có chút lúng túng, vì vậy đành phải gật đầu. Bầu không khí trong lương đình hòa hoãn lại, mọi người cảm thấy nhẹ nhàng hơn không ít. - Đến đến đến, mời chư vị ngồi! Công tử ca của Trung Châu Thôi gia vừa cười vừa mời mọi người ngồi xuống....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.