Một câu trả lời này cũng khiến cho nụ cười của Chu Linh Đồng càng đậm hơn, hắn vươn hai ngón tay ra, khẽ cười nói: - Như vậy không thú vị, đường ta cũng chiếu sáng cho ngươi rồi, trừ đáp ứng điều kiện của ta ra, ngươi còn có thể làm gì khác? Nhìn hắn cười híp cả mắt lại, nhưng trong đó dường như ẩn tàng vẻ âm trầm vô tận, Phương Nguyên chậm rãi đứng lên. Hắn nhìn Chu Linh Đồng một lúc, bỗng nhiên nói - Thành thật mà nói, ngươi có phải bởi vì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.