Phương Nguyên có chút bất đắc dĩ, thầm nghĩ: - Có thể sử dụng nhiều thứ tốt như vậy lại ủ ra rượu chua loét thế này, cũng coi như là một loại thiên phú nhỉ? Lạc Phi Linh có chút bất đắc dĩ, muốn thu hồi bầu rượu. Phương Nguyên lại cầm lên, nói: - Không cần, vừa hay bình lần trước vừa uống hết rồi! Lạc Phi Linh kinh ngạc nói: - Hai mươi năm mới uống hết à? Phương Nguyên có chút kinh ngạc: - Hai mươi năm á? Lạc Phi Linh nói: - Mười chín năm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.