Mặc dù Lạc Phi Linh có chút không hài lòng, nhưng vẫn ngậm miệng, Phương Nguyên cũng tập trung tinh thần, nhìn chung quanh. Vừa nhìn một cái, lại ngẩn ra, chỉ thấy đáy biển chung quanh nhấp nhô không bằng phẳng, mọc đầy tảo biển, phủ kín cát trắng, nhìn thì không khác gì hải vực khác, nhưng nếu nhìn kỹ liền có thể thấy được dưới san hô và tảo biển đó không ngờ đều là đường đá chỉnh tề mà cứng rắn, nhìn thì rất có quy luật, có một số thậm chí giống như là cổng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.