"Ta có cách nào chứ, địa phương quỷ quái này nhìn hướng nào cũng đều như nhau. . ." Lạc Phi Linh tỏ vẻ rất ủy khuất, rồi chợt nhớ tới gì đó, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ oán hận, hết sức ảo não nói ra: "Đều do con tặc miêu đáng giận kia, nếu không phải vì nó, ta cũng sẽ không xém bị cuốn vào trong Hắc Ám Ma Triều, sau đó phải đào mệnh đến mất cả một chiếc giày, túi càn khôn cũng mất, không thể tìm lại được phương hướng trước đó...”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.